Ở lại Thượng Tiên đảo đến lúc hửng sáng, Kim Phi Dao mới đi ra bến tàu, tìm đại một con thuyền cá vàng để đi tới Tiểu Thập đảo.
Người đánh thuyền là một ông lão, bận việc cả đêm nên tinh thần đã mệt mỏikhông chịu nổi, chuẩn bị đưa nốt chuyến này rồi về nhà. Trên thuyền, hắn thi thoảng lại ngáp khiến cho Kim Phi Dao vốn đang vui tươi cũng ngápliên tục.
Tiểu Thập đảo cũng khá xa, thuyền đi vòng vèo qua rấtnhiều đảo, đến khi mặt trời mọc cao Kim Phi Dao mới tới địa bàn củamình, Tiểu Thập đảo. Trả linh thạch xong, nàng sải bước lên đảo.
“Đồ lừa đảo.” Đứng ở Tiểu Thập đảo, Kim Phi Dao hung hăng mắng.
Cảnh tượng trên Tiểu Thập đảo khác hẳn với mô hình trên Thượng Tiên lâu, cảđảo trụi lủi, không có một cọng cỏ. Lúc chọn đảo ở Thượng Tiên lâu thìtrong hình ảnh rõ ràng là có chút bụi cây và cỏ, nhất là bên bờ hồ lạicàng không thiếu cỏ dại.
Mà hiện tại, trên Tiểu Thập đảo ngoạitrừ bùn đất màu vàng thì không có gì khác. Một cái hồ nước toàn bùn vàng đục nằm ngay giữa đảo, hoàn toàn không thể khiến người ta dậy lên ýnghĩ muốn ngắm cảnh ở đây.
Không có phong cảnh gì thì cũng phảiđặt Linh Lung lâu lên. Thứ này lúc mua Kim Phi Dao đã muốn thử, chỉ tiếc Thượng Tiên lâu không đủ lớn nên không thể để nàng thử dùng Linh Lunglâu. Giờ đã ở trên địa bàn của mình, muốn đặt ở đâu thì đặt ở đó.
Kim Phi Dao lấy cái Linh Lung lâu tiểu đình ra, rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946794/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.