Chỗ này rất dễ tìm, Kim Phi Dao một đường thẳng tiến, còn thuận tiệnmua chút tài liệu. Chỉ có điều là hơi phiền toái, kể cả cửa hàng khôngcó mấy thứ nàng cần tìm thì chủ quán cũng sẽ quấn quýt nói giúp nàng đitìm, không mua cái gì mà muốn đi cũng khó.
Thật vất vả đi tới Long Tường bảo các. Ở một nơi không rộng lắm như đảo nổi này mà Long Tườngbảo các lại chiếm một diện tích lớn, sân rộng, bên trong có hoa cỏ aocá, còn có không ít bàn ghế. Đi qua tiểu kiều trong sân mới là cửa chính của Long Tường bảo các.
Lúc này ở cửa viện đã có hơn mười tu sĩHóa Thần kỳ đang đứng, còn có thể nghe tiếng tranh luận, Kim Phi Dao làm bộ đi qua, dựng thẳng lỗ tai cẩn thận nghe.
“Lý huynh, ngươi thật sự muốn nhận việc này? Chúng ta đường đường là tu sĩ Hóa Thần kỳ, saocó thể làm loại chuyện này, không sợ truyền ra ngoài sao?”
“Làmviệc chẳng lẽ còn phân biệt quý tiện hay sao? Nếu ta nhớ không lầm thìhai trăm năm trước ngươi cũng làm vài lần rồi mà. Hiện tại tài đại khíthô liền xem thường công việc giúp ngươi vượt qua khó khăn hay sao.”
“Ta chỉ có lòng tốt khuyên ngươi thôi. Ngươi kết bạn ra ngoài liệp sát yêu thú còn đỡ mất thể diện hơn việc này.”
“Vậy ngươi cứ đi tìm người cao thượng như ngươi đi liệp sát yêu thú là được rồi, ta muốn làm gì không cần ngươi lắm miệng.”
“Ngươi ngoan cố không sửa.”
“Xin tự trọng!”
Nghe hai người tranh luận, Kim Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946105/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.