“Thiết Bàn Loa một cái ba trăm linh thạch trung phẩm, độc tinh mộthai cái một trăm, Lạn Nhân thảo một gốc hai trăm linh thạch trung phẩm…” Kim Phi Dao ngồi trong tiểu đảo nổi, đọc giá thanh lý ao rượu cho HoaUyển Ti nghe.
Hoa Uyển Ti nói: “Không tệ nha, nếu ta đã Hóa Thần kỳ thì có thể cùng nhau đi.”
“Đúng vậy, cái giá này thật giống như nhặt được linh thạch ven đường. Ta cũng đã hỏi rồi, Thôn Thiên thú không ăn thịt người. Ngày mai ta sẽ đi,không lâu nữa ngươi sẽ có thức hải, đợi đến lúc tiến giai Hóa Thần kỳthì chúng ta cùng nhau đi thanh lý ao rượu.” Kim Phi Dao cao hứng nóigiống như đi làm đại sự vậy.
Ngay lúc hai người đang bàn cao hứngthì bên cạnh truyền đến một thanh âm hữu khí vô lực, phi thường bất đắcdĩ: “Có thể cho ta đi bế quan hay không? Ta bề bộn nhiều việc.”
Kim Phi Dao thuận miệng hỏi: “Ngươi kéo ra được chưa?”
“Kéo cái gì mà kéo! Ta nói ta muốn bế quan, sớm ngày vượt lôi kiếp để biếnhóa, ngươi kiên quyết bắt ta ra kéo đá cái gì!” Mập Mạp ngồi xổm trênmột cái túi, vẻ mặt phẫn nộ, quát lên.
Việc này thực quá dọangười, nó đang thoải mái ngủ… tu luyện trong túi linh thú lại bị Kim Phi Dao kéo ra, mạnh mẽ lay tỉnh sau đó ném cho nó cái túi, bắt kéo đá mớicho trở về. Thế này là thế nào chứ, còn có chuyện bắt người khác làmviệc này?
Nhìn Mập Mạp tức giận bất bình, Kim Phi Dao nhún nhúnvai, tỏ vẻ cũng rất bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-von-thuan-luong/1946103/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.