Chương trước
Chương sau
Ngẩng đầu nhìn tám vị tỷ tỷ của Man Man, cho dù là Diệp Thành thì cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ, cả tám người bọn họ trông cũng hết sức mạnh mẽ, cao to vững chãi, trong tay còn cầm binh khí hung hãn.

Diệp Thành tặc lưỡi, đúng là tỷ muội với nhau!

Tên chết tiệt!


Khi Diệp Thành đang tặc lưỡi thì trên hư thiên đã nổ ra trận chiến, ngoài Man Man ra thì còn có thêm tám người tỷ tỷ của cô, tất thảy chín người bao vây Man Hùng, bọn họ không nói lời nào lập tức thể hiện sự tức tối của mình.

Lúc này, Man Hùng rơi vào thế yếu, bị đánh tơi tả.

Ca, bọn họ đánh ta!

Man Hùng hô hào và bắt đầu muốn kêu gọi sự trợ giúp.

Không nghe thấy gì cả!

Diệp Thành lắc đầu bịt tai, hắn tự tìm cho mình một lý do để không phải giúp Man Hùng, đó chính là lớp da của Man Hùng rất dày, bị đánh một trận cũng chẳng sao, thương cho roi cho vọt mà!

Ôi trời!

Thấy Diệp Thành không hề di chuyển, Man Hùng tức tối, bị Man Man đạp bay đi, còn chưa ngã xuống đã bị đại tỷ của cô ta cho ăn thêm nhát gậy răng sói khiến đầu Man Hùng ong ong, hắn còn chưa kịp phản ứng lại thì lại bị chín người bao vây, cảnh tượng hết sức tàn khốc.

Đánh, đánh chết cho ta!

Nhóm lão bối kia hô hào, thân là trưởng bối đã khôn tham gia thì thôi lại ở bên ngoài ra điều uy hiếp.

Diệp Thành lại ho hắng, hắn vẫn chưa có ý định giúp đỡ, đôi mắt chăm chú nhìn tiên sơn trước mặt như thể trông thấy một nữ tử đang múa kiếm trong hoa viên trên đỉnh núi.

Trong chốc lát, Diệp Thành di chuyển, bước lên tiên sơn.

Ngươi...!

Những lão bối còn đang uy hiếp chợt thẫn thờ, tất cả đều đuổi theo.

Trong không gian, Man Man và tám người chị của mình cũng ngừng chiến, mỗi người đạp cho Man Hùng một cái rồi lần lượt đuổi theo Diệp Thành lên tiên sơn.

Man Hùng bị đánh thảm hại lại tỏ ra như không có chuyện gì, hắn lau đi máu mũi rồi mỉm cười sau đó lẻn vào tiên sơn, mặc dù dáng người không nhỏ bé gì nhưng tốc độ của hắn lại rất nhanh, giống như một đạo thần quang vậy.

Phía này, Diệp Thành đã tới hoa viên phía sâu của tiên sơn.

Đột nhiên có người tới khiến nữ tử múa kiếm bất giác dừng lại.

So với phía Man Man thì trông cô xinh đẹp hơn nhiều, ngũ quan với từng đường nét sắc sảo, y phục trắng tung bay, đôi mắt long lanh như nước, mái tóc suôn mềm như dòng thác đổ, trông cô không khác gì đoá liên hoa đang nở rộ, thanh khiết vô ngần.



Ngươi là ai?

Nhìn Diệp Thành, nữ tử kia chợt cau mày, không biết vì sao mà người thanh niên trước mặt lại cho cô một cảm giác hết sức thân thuộc.

Cô là cố nhân?
Diệp Thành mỉm cười, hắn không tế ra tiên quang luôn vì bên ngoài kia nhóm lão bối đã xông vào đây, không chỉ mình bọn họ mà chín người phía Man Man cũng đi vào, người nào người nấy nhìn Diệp Thành với vẻ mặt kì quái.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.