Chương trước
Chương sau
Man Hùng cũng tới, hắn nhìn nữ tử mặc y phục trắng mà thẫn thờ như thể nhận ra đó là ai chuyển kiếp thành.

“Cô cô, người biết hắn không?”, Man Man lên tiếng nhìn Diệp Thành rồi lại nhìn nữ tử mặc y phục trắng kia.

“Ta không quen”, nữ tử kia khẽ mỉm cười.


“Cô cô”, Diệp Thành tỏ ra khá bất ngờ, hắn không ngờ người chuyển kiếp mới chỉ trăm tuổi còn có cả vai vế này, vả lại điều khiến hắn phải bất ngờ đó là đều là người một nhà mà phía Man Man và cô cô của họ lại khác nhau đến vậy, một người là nữ tử mỏng manh còn chín người cháu của cô ta lại có thân hình to cao.

“Ta tới đây mấy lần sao chưa từng gặp cô ấy nhỉ?”, Man Hùng gãi đầu nhìn nữ tử y phục trắng với vẻ mặt khó hiểu.

“Cũng đúng thôi, ta chưa từng vào đây, đây là lần đầu tiên ta vào”, Man Hùng nói với giọng gượng gạo, lần nào hắn tới đây cũng bị đánh túi bụi, đừng nói tới chuyện bước chân vào tiên sơn của mấy nữ nhân phía Man Man.

“Cô cô, chúng ta có thể nói chuyện một lát không?”, Diệp Thành lên tiếng, mỉm cười nhìn nữ tử kia.

“Ta...”, nữ tử hé miệng cười, cô còn chưa nói xong thì đã cau mày nhìn ra bên ngoài tiên sơn.

“Lại là bọn chúng”, phía Man Man cầm chặt binh khí trong tay, vẻ mặt lạnh hẳn lại, sắc mặt nhóm lão bối cũng không khá khẩm hơn là bao, trong mắt tất cả bọn họ lúc này loé lên hàn quang.

“Chín Chuẩn Thánh, trận thế lớn đấy”, Man Hùng nhướng mày, đưa mắt liếc qua bên kia.

“Xem ra tới gây sự rồi”, Diệp Thành xoa cằm, dù cách rất nhiêu đỉnh núi nhưng hắn vẫn nhìn thấy hư thiên bên ngoài tiên sơn có một nhóm lão già mặc áo bào tử vân, tất cả đều có tu vi Chuẩn Thánh, khí thế súc sôi khiến thiên địa thậm chí là cả tiên sơn đều rung chuyển.

“Ta nói này, bọn họ có lai lịch gì vậy?”, Man Hùng nhìn sang Man Man.

“Người của Cực Dương Tông”, mặc dù không mấy dễ chịu với Man Hùng nhưng Man Man vẫn đáp lời hắn.

“Trận thế lớn thế này không phải là tới để thu phí bảo kê chứ?”

“Thu cái gì chứ”, Man Man tức tối đạp cho Man Hùng một cái.

“Có gì từ từ nói mà”, Man Hùng đau đớn rít lên.

“Thần tử của Cực Dương Tông thích cô cô”, tỷ tỷ thứ hai của Man Man lạnh giọng, “năm lần bảy lượt tới đây gây chuyện, năm xưa nếu không phải gia gia trấn thủ thì bọn họ đã cướp cô cô đi rồi, hiện giờ gia gia quy tịch, bọn họ không có gì phải kiêng dè”.

“Thần tử Cực Dương không phải thứ gì tốt đẹp”, tỷ tỷ thứ ba của Man Man hắng giọng, “những năm gần đây những nữ tử bị hắn ta hãm hại không dưới mười nghìn người”.

“So với tên đó thì ta thấy ta đáng tin hơn nhiều”, Man Hùng vuốt tóc tự sướng.

“Mộ Dung Tiên, thần tử của nhà ta có lời mời”, khi mọi người đang trò chuyện thì bên ngoài tiên sơn vang lên tiếng cười u ám.

“Đạo hữu Cực Dương Tông ức hiếp người quá đáng”, kẻ mạnh của gia tộc Man Man đều bay lên trời nhưng chỉ có ba người ở cảnh giới Chuẩn Thánh, so với chín tu sĩ Chuẩn Thánh ở phía đối phương thì rõ ràng là sức mỏng hơn hẳn.

“Đừng có thể hiện cho sĩ diện mà không cần”, Chuẩn Thánh của Cực Dương Tông hắng giọng lạnh lùng.

“Ngươi...”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.