Chương trước
Chương sau
Vẻ mặt của Diệp Thành càng kì quái hơn, cả hai không quên đưa mắt nhìn nhau, không phải người chuyển kiếp đó lại là Man Man chứ!

Cuối cùng, Diệp Thành ho hắng ý bảo Man Hùng gõ cửa.

Man Hùng vặn cổ, hắn sải bước lên trước, hít vào một hơi thật sâu sau đó hô lên một câu đầy khí thế với sóng âm dồi dào mạnh khẽ khiến Diệp Thành còn cảm thấy đau đầu nhức óc.


Đột nhiên, người bên trong tiên sơn bị kinh động đến, bọn họ đồng loạt ra ngoài, tất cả đều là lão tiền bối, vả lại khi nhìn thấy Man Hùng thì cầm theo binh khí.

Thấy vậy, Diệp Thành xoa cằm, nhìn tình thế này thì phải chịu không ít thiệt thòi rồi.

Man Hùng tỏ ra rất quen thuộc với tình thế này, hắn cứ thế xông lên vung tay toét miệng: “Man Man”.

“Cút”, một nhóm lão bối tức tối thổi râu, “còn la lối nữa có tin ta đánh ngươi không hả?”

“Đừng ồn ào, các vị đánh không lại ta đâu”.

“Lại là ngươi”, bên trong tiên sơn lại có người bay ra, là một nữ tử, vả lại còn là một nữ nhân trông rất cường hãn cầm theo cái rìu, cao gấp đôi Diệp Thành.

“Cô ấy chính là Man Man”, Man Hùng chọc chọc Diệp Thành.

“So với ta thì không phải nhỏ bé gì”.

“Đương....đương nhiên rồi”.

“Cô ấy không phải là người chuyển kiếp sao?”, Man Hùng nhìn Diệp Thành với đôi mắt sáng hẳn lên.

“Không phải”, Diệp Thành lắc đầu, “người chuyển kiếp bên trong tiên sơn, chắc chắn là nữ”.

“Tên chết tiệt nhà ngươi vẫn còn dám đến à?”, Man Man cầm theo cái rìu bước đến, trông hung hãn lạ thường, khí tức mạnh mẽ, trông cô ta không xấu nhưng dáng người lại to cao hơn người, Diệp Thành chỉ cần nhìn là thấy cô ta có tướng phu thê với Man Hùng rồi, lúc động phòng chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.

“Ta tới để cầu hôn”, Man Hùng xoa tay mỉm cười.

“Ta cho phép sao?”, Man Man lại vung rìu không những hung hãn mà còn đầy khí thế, cô ta không nói lời nào lập tức khai chiến, toàn thân điện lôi xẹt qua, đôi mắt xinh đẹp loé lên thần quang.

“Muội lại đánh ta rồi”.

“Ta đánh ngươi còn nhẹ đấy”.

“Muội đánh không lại ta đâu”.

Cả hai người cứ thế giao chiến, vả lại giọng nói còn rất hùng hồn tạo nên chấn động không vừa, cả thiên không rúng động, khiến Diệp Thành không dám tiến lên trước.

Lại nhìn sang nhóm lão bối kia, bọn họ liếc nhìn Man Hùng và Man Man, sau đó đều đổ dồn ánh mắt sang nhìn Diệp Thành, nhìn từ đầu tới chân, vừa nhìn vừa vuốt râu xoa cằm.

Không biết vì sao so với Man Hùng thì Diệp Thành mặt mày thanh tú lại khiến bọn họ ưng mắt hơn.

Diệp Thành ho hắng, hắn bị nhóm lão bối kia nhìn chằm chằm nên cảm giác gượng gạo không được tự nhiên, cảm giác mình như con khỉ còn nhóm lão bối khia là người xem khỉ, vả lại càng nhìn càng tỏ ra thích thú.

Tỷ, hắn đánh muội!

Đang nhìn thì trong hư không đột nhiên vang lên giọng nói tức tối của Man Man, có lẽ Man Hùng quá mạnh khiến cô phải chịu thiệt nên tìm người tới giúp.

Man Man dứt lời, bên trong tiên sơn lại có người bay ra, vả lại không phải chỉ một người mà là tám người, đều là tỷ tỷ của Man Man.

Woa!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.