Màn đêm buông xuống, phi kiếm khổng lồ đáp xuống một dãy núi trập trùng.
Chính là đây!
Phạm Thống bước xuống phi kiếm đầu tiên, cảnh giác nhìn tứ phía.
Tiếp đến là nữ tử quyến rũ với cặp mắt mê hoặc trời sinh, cô ta cũng nhìn quanh bốn hướng.
Diệp Thành là người xuống cuối cùng, hắn âm thầm mở Tiên Luân Nhãn, quan sát dãy núi trước mặt, linh lực ở đây dày đặc, linh lực dồi dào đều ngưng tụ thành mây mù.
Khí tức này đúng là của Đại Địa Linh Mạch!
Diệp Thành lẩm bẩm, hắn quá quen thuộc với Đại Địa Linh Mạch nên sẽ không nhìn nhầm.
Đi theo đi!
Phạm Thống cất bước đi sâu vào trong dãy núi, sau đó Diệp Thành và nữ tử kia cũng theo sau.
Không biết qua bao lâu, ba người mới dừng lại trước một khu rừng.
Đây là một khu rừng tối om, cành cây đều một màu đen, đến mặt đất cũng đen kịt tựa vùng đất cháy, bên trong khu rừng rất yên tĩnh, thậm chí có thể nói là hơi u ám.
Bí trận!
Diệp Thành hơi nheo mắt, huyền cơ ở đây trong phút chốc bị hắn phá vỡ, những cây cổ thụ đen kịt ấy đều là trận cước, hơn nữa còn nối tiếp nhau tạo thành một trận pháp khổng lồ.
“Ông chắc chắn là ở đây chứ?”, nữ tử quyến rũ dường như cũng nhìn ra sự quỷ dị của nơi này, không khỏi đưa mắt nhìn Phạm Thống.
“Ta đã tới nơi này không dưới mười lần, không sai được đâu”, Phạm Thống đáp lại, vừa đứng tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624897/chuong-2707.html