“Là một loại bản năng mãnh liệt phát hiện ra nguy hiểm”, Hạo Thiên Huyền Chấn hít sâu lên tiếng.
“Đã tới lúc này rồi, cảm giác hỗn loạn là chuyện thường tình”, Hạo Thiên Huyền Chấn vuốt râu, “chúng ta nhanh lên một chút vẫn hơn! Đại quân của Thị Huyết Điện có thể truy sát tới bất cứ lúc nào”.
“An toàn là trên hết, phái người thăm dò”, Hạo Thiên Huyền Chấn lập tức lên tiếng.
“Vậy để ta đi”, Hạo Thiên Huyền Hải nói rồi bước vào hư không.
Có điều, ông ta vừa bay được chưa lâu thì đã thấy một bàn tay màu vàng kim lôi lại.
Thấy vậy, mọi người liền cau mày.
“Tất cả mọi người ở vị trí cũ đợi lệnh”, sau giọng nói vang vọng khắp đất trời, Diệp Thành hiện thân trước mặt mọi người, tất cả lúc này mới hiểu ra người kéo Hạo Thiên Huyền Hải quay lại là ai.
“Trần Dạ?”, thấy Diệp Thành, Hạo Thiên Huyền Chấn thở phài, thấy Diệp Thành vẫn còn sống, ông ta còn hi vọng gì hơn nữa?
“Không thể tiến về phía trước được”, Diệp Thành không có thời gian nói quá nhiều với Hạo Thiên Huyền Chấn, hắn lật tay lấy ra một tấm địa đồ khổng lồ đặt trước mặt mọi người, “sơn mạch Hoàng Tuyền lúc này đã là thiên la địa võng”.
Nghe vậy, ai nấy đều tái mặt.
Nơi này cũng chỉ có Hạo Thiên Huyền Chấn không kinh ngạc như trong tưởng tượng vì trước đó ông ta đã có cảm giác rồi.
“Trần Dạ, đệ từng tới sơn mạch Hoàng Tuyền?”, Hạo Thiên Thi Nguyệt hỏi thăm dò.
“Chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-truyen-ky/624186/chuong-1996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.