Sau khi các vị lão tổ đi rồi, Diệp Thành ngồi bệt xuống đất, sắc mặt có hơi tái nhợt, ở khóe miệng còn dính máu.
Sở Linh hốt hoảng vội chạy đến, tay ngọc đặt ở sau lưng Diệp Thành, dẫn đường cho tinh nguyên, có một tia nguyên phương căn nguyên, nhưng lại hóa phản phệ.
cười.
“Vẫn là tức phụ đối xử tốt với ta”. Diệp Thành nhếch miệng
“Ba hoa”. Sở Linh cười nhạt, nhẹ nhàng thu tay ngọc lại.
Diệp Thành mỉm cười, rót một ngụm rượu, khoanh chân ngồi xuống.
Sau đó, lập tức thấy hắn lấy ra một cái bình ngọc, từ trong bình ngọc lấy ra ba giọt máu vàng trộn lẫn với từng sợi đế uy, đây chính là căn nguyên huyết Đế Hoang, bị Diệp Thành dung nhập vào bên trong cơ thể.
Còn có hai ngày, hắn cần có máu Đế Hoang để thêm vào trong cơ thể, giúp hắn thông linh với cường giả ở Minh Giới, chống lại phản phệ của bí thuật.
Hắn hơi hơi nhắm mắt lại, trông như một lão tăng đang ngồi thiền, được bao phủ bởi kim sắc thần huy, toàn thân tràn đầy tiên khí, dị thường bàng bạc tinh thuần, dị tượng phác họa, hỗn độn đạo thi thoảng lại hiện ra bên ngoài, vô cùng huyền diệu.
“Ngươi nói xem, đám người Diêm La có thể mang Đế Binh đến đây hay không?”. Nhìn thoáng qua Diệp Thành, Minh Tuyệt lại nhìn về phía Bạch Chỉ.
“Minh Đế từng nói, Đế Binh của Minh Giới không thể rời đi quá nhiều”. Bạch Chỉ nhẹ giọng nói: “Cho dù có đem theo, cũng chỉ có thể mang theo không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655733/chuong-2827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.