“Mấy ngày không gặp, nàng lại đẹp hơn rồi”. Thái tử Hỏa Phượng cười ngầm, tia sáng dâm ô trong mắt lóe lên lập lòe.
“Hai người này, chẳng xứng xíu nào”. Minh Tuyệt xoa xoa tay, nhìn gương mặt của Hỏa Phượng mà hắn ta thấy tay ngứa ghê
“Không xứng sao? Rất xứng đó chứ!”, Bạch Chỉ liếc Minh Nguyệt.
“Xứng cái gì, vừa nhìn đã thấy gương mặt thiếu đánh rồi”.
“Còn cầm quạt xếp lắc lư cái gì chứ, chả đẹp trai vừa nhìn đã thấy thứ úc sinh lái rồi”.
“Còn cười đáng khinh, dâm tà như thế, vừa nhìn đã khiến ta tức giận”.
Minh Tuyệt chê một lèo, soi mói chỗ xấu của thái tử Hỏa Phượng từng chút một, thiếu chút nữa đã chửi đổng rồi.
Bạch Chỉ chỉ nghiêng đầu liếc từ trên xuống dưới, đánh giá Minh Tuyệt.
Ngay cả Đế Hoang với Minh Đế cũng phải xoay đầu lại, nhìn hắn ta với gương mặt quái dị.
Ngươi đấy, chưa uống thuốc phải không! Thái tử Hỏa Phượng người ta chọc gì ngươi mà bị ngươi moi cả tám đời tổ tông ‘hỏi thăm’ rồi?
Minh Tuyệt ho khan, rung đùi. Dù sao, hai người họ cũng không xứng.
Sau trận ồn ào ngắn ngủi, đỉnh núi Giới Minh lại yên lặng.
Nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe tiếng lầu bầu, mắng chửi không ngớt nhưng đa phần không dám nói lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655684/chuong-2778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.