Nhưng dù hắn ta tức giận thì vẫn mỉm cười tươi rói, nhìn Thanh Loan hứng thú hỏi: “Nàng ghét ta lắm hả?”
“Thái tử nghe ai nói thế, biểu cảm của ta sinh ra đã như thế rồi”. Thanh Loan nói.
“Nàng chắc đã biết tình hình của tộc mình bây giờ, sau này nàng còn phải dựa vào Hỏa Phượng tộc giúp đỡ đấy”. Thái tử Hỏa Phượng cười đầy nham hiểm, mắt lóe sáng nhìn cơ thể Thanh Loan không chút e dè.
“Thái tử đang đe dọa ta đấy sao?”, Thanh Loan vẫn nói rất bình tĩnh.
“Nàng đừng nói khó nghe vậy chứ”. Thái tử Hỏa Phượng từ từ đi đến, vừa lắc lư quạt xếp, vừa cười nói: “Ta chỉ muốn để nàng hiểu được đừng làm bổn thái tử ta tức giận”.
Dứt lời, thằng nhóc này vươn tay ra chạm vào gương mặt của Thanh Loan.
Hình ảnh này làm Minh Tuyệt đang xem thiếu điều muốn nhảy dựng lên, may hắn ta đang ở Minh Giới. Nếu họ ở trên ngọn núi này, hắn ta đã phóng qua đá tên kia một đạp rồi.
Bên này, Thanh Loan lui ra sau một bước, mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
Nhưng thái độ nàng ấy càng như thế càng khiến Thái tử Hỏa Phượng có hứng thú, tiếp tục đi đến gần nàng ấy. Hắn ta tiếp tục vươn tay lên, ý muốn sờ soạt nàng ấy.
“Xin thái tử tự trọng”. Thanh Loan lạnh như băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655685/chuong-2779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.