Trong tiềm thức, hắn muốn khôi phục lại sự tỉnh táo, nhưng lại khó mà đột phá được sức mạnh chú định vận mệnh kia, nó giam cầm, khiến cho hắn lạc lối.
Màn đêm dần dần buông xuống, bên trên ngọn núi là một khoảng yên lặng.
Đồng nam kia đưa Diệp Thành đi, đưa vào một linh tuyền, cả người Diệp Thành dơ bẩn, cần phải lấy nước tắm gội một chút.
Thanh Loan bước lên trên đỉnh núi, lẳng lặng đứng đó, từ xa mà nhìn vào hư vô.
Trên đỉnh núi Giới Minh, tiếng đàn như tiếng trời, còn du dương mờ ảo.
Sở Linh Nhi vô cùng cảm động mà gảy ngón tay ngọc, nước mắt từng giọt từng giọt rơi trên đàn, hai mắt mê man đẫm lệ, chỉ nhìn Diệp Thành.
“Nàng ấy gái kia trông thật không tồi”. Sở Linh Nhi đang nhìn Diệp Thành, Minh Tuyệt lại đang nhìn Thanh Lan, nhìn đến mức xuất thần.
Có lẽ, đây chính là cái trong truyền thuyết… Yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.
Đường đường là đồ nhi của Minh Đế, cao quý đến thế nào, có loại nữ tử nào mà chưa từng gặp, thế nhưng lại chỉ nhìn trúng có mình Thanh Loan, thật đúng là tình yêu khó lường.
“Sư tôn, người ổn không?”, Bạch Chỉ không nhịn được mà hỏi.
So với tiện nhân Minh Tuyệt kia, cô nương này đáng tin cậy hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655682/chuong-2776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.