Thanh Loan kéo Diệp Thành đi, một bước lên trời, xuyên qua trời cao.
Ở phương xa, là một ngọn tiên sơn, có mây mù bao phủ, mờ mịt mông lung, tắm trong ánh trăng, tựa như một nữ tử được che phủ bởi một lớp mạng che mặt.
Đó chính là tiên sơn của gia tộc Thanh Loan, giống như nơi tiên cảnh nhân gian.
Mà tộc này, cũng là một nhánh trong tộc Nguyên Phượng Hồng Hoang, ở linh vực cũng được coi như là một gia tộc lớn, huyết mạch truyền thừa có thể được so với thần thú.
Mà Thanh Loan, chính là công chúa của tộc Thanh Loan, có thân phận cao quý.
Khi nói chuyện, Thanh Loan đã bước vào tiên sơn, khiến cho người trong tộc ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Diệp Thành, người đó không khỏi giật mình.
“Công chúa, sao lại mang theo một tên ăn mày trở về”, có người gãi đầu.
“Nhìn biểu cảm của hắn, lại còn lại một tên ăn mày thần chí không minh mẫn”.
“Đang rảnh rỗi lắm à? Nên làm gì thì đi làm đi”. Một vị trưởng lão lạnh lùng mắng, đuổi đi vào người đang buôn chuyện, rất có uy nghiêm của trưởng bối.
Thanh Loan dừng ở một ngọn núi, bây giờ mới đặt Diệp Thành xuống.
Đồng nam đồng nữ trên núi cũng chạy đến, hành lễ với Thanh Loan, ánh mắt lập tức dừng ở trên người Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655680/chuong-2774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.