Khà, một đêm đẹp như thế lại bị đạp ra ngoài một mình ngủ.
Bầu trời đêm sâu thẳm, ngôi sao sáng chói, ánh trăng rực rỡ chiếu từng đường ánh sáng xuống rừng hoa đào rợp bóng, tạo ra một khung cảnh màu hồng cực xinh đẹp.
Diệp Thành ngồi chống cằm, ngửa mặt lên trời nhìn ánh sao lập lờ, chứng tỏ tinh thần hắn đang ngây ngốc, không biết suy nghĩ gì đến dại ra.
Chẳng biết sao hắn vẫn cảm thấy có gì đó thiếu sót, hình như quên cái gì đó, mỗi khi vào đê thời gian cứ dài, người vẫn tĩnh lặng thì lại càng cảm giác nặng nề hơn.
Lần này hắn ngồi cả đêm, cũng không nhớ ra, nhưng có vài sợi tóc đã trắng đi… Không còn chút máu, trông rất xấu xí.
Sáng sớm, cánh hoa đào bay tán loạn như cánh bướm trong gió, hòa vào trong yên lặng
Đám nhóc con kia rất hoạt bát, chạy tới chạy lui trên cỏ đuổi theo đám bướm đủ màu sắc, tiếng cười khanh khách vang lên không ngớt.
Diệp Thành vẫn ngồi cúi đầu im lặng, không biết hắn đang nghĩ gì.
Nữ quyến thấy thế nghĩ Diệp Thành đang ngộ đạo nên không quấy rầy.
Các nàng hiểu chuyện không làm phiền, nhưng không có nghĩa không có người đến phá.
Ngoài rừng có một người đi vào, nói đúng hơn là một cục thịt núng nít đi đong đưa trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655672/chuong-2766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.