“Gọi nó về đây nhanh lên”. Bích Du đá Diệp Thành một cú.
“Lo gì, như thế này cũng là gọi rồi!”. Diệp Thành lấy ra một ngọc truyền âm, nhìn lướt qua nhóm nữ quyến rồi mới hắng giọng: “Con thỏ chết tiệt nhà ngươi còn sống không đấy?”
“Trời ơi cha ơi!”. Giọng nói truyền ra khỏi đá truyền âm.
“Thả thánh nữ của Tinh Nguyệt Cung ra, phóng về đây ngay”. Diệp Thành mắng: “Ngươi lớn rồi chả làm được gì ra hồn à”.
“Chẳng phải lúc nhỏ cha dạy bọn con, thích con gái nhà ai phải theo đuổi, đuổi không kịp thì cướp, cướp không được thì trói à?”
Trong đá truyền âm vọng lại tiếng lão tam nói, Diệp Thành nghe xong tức giận xoa mi tâm. Đúng là đứa con ngoan của hắn, sinh ra y hệt cha nó.
Sắc mặt ba vị trưởng lão Tinh Nguyệt Cung đã biến thành màu đen rồi, nói như thế thì con mẹ nó trói người đều là giống nhà người độc quyền đấy.
“Ba vị trưởng lão về trước đi, ba ngày tới bọn ta sẽ đưa thánh nữ của các ngươi về”. Bích Du đứng dậy nói với giọng đầy xin lỗi.
“Vậy đa tạ tiên tử”. Ba vị trưởng lão cười, không nói thêm chắp tay hành lễ, rồi xoay người ra về.
Ba người vừa đi, ánh mắt của nhóm nữ quyến lập tức bắn thẳng về hướng Diệp Thành. Hay đấy, chuyện giữ này của ngươi ra sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655671/chuong-2765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.