Nơi này là một rừng đào, cánh hoa bay phấp phới khắp không trung, mang theo sắc hồng rực rỡ.
Thấp thoáng sâu trong rừng hoa đào, mây mù lượn lờ xung quanh. Nhóm người Sở Huyên đang ngồi trong rừng đào may quần áo.
Thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, đưa ánh mắt dịu dàng như nước nhìn một hướng.
Nơi đó. Diệp Thành đang bận rộn với bếp núp, hắn vừa thì thầm hát vừa cắt thức ăn, trông giống nam nhân rất đảm đang.
Bên bếp lò có một đám nhóc đang ngồi nhìn, bé trai thì khỏe mạnh kháu khỉnh, bé gái thì đáng yêu bụ bẫm, mắt to tròn linh động.
Đám nhóc này đều là bảo bối của Diệp Thành và vợ của mình, những người sống ở đây trước kia đã ra ngoài du lịch rồi chỉ còn lại gia đình nhỏ của hắn.
Đám nhóc này rất nghịch ngợm, Diệp Thành chỉ xoay người một chút đã nhón chút đồ ăn, động tác rất thành thục và nhanh nhẹn.
“Lúc nhà mình đói ăn, bán mấy đứa đi, có thể đổi lại nhiều tiền lắm đấy”. Diệp Thành nói.
Cũng hay! Đám nhóc vừa nghe hắn nói lập tức bỏ chạy, chúng nện bước chân nhỏ tập tễnh trên mặt đất đi tìm mẹ mình, nhào đầu trong ngực họ sợ người cha không đàng hoàng kia sẽ bán mình đi.
“Huynh đừng dọa bọn trẻ nữa”. Tịch Nhan trừng Diệp Thành, thuận tay cầm một quả đáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655670/chuong-2764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.