Tần Mộng Dao đã ngủ rồi, khóe mắt còn vươn nước mắt, trong mộng còn nói mớ.
Phi Long Minh Tướng cõng nàng ta trên lưng, trước khi đi còn nhìn thoáng qua Diệp Thành vẫn cầm bầu rượu vừa uống, vừa đánh võng trên đường cái.
Chắc hẳn tên đó đã say rồi, mai là ngày hắn rời đi nên hiếm khi có dịp buông thả bản thân như thế.
Hắn ra khỏi Quỷ Thành, bóng lưng cô độc và lang thang như một con quỷ nghiện rượu, cũng như một cô hồn dưới ánh sao mờ mịt mà cứ thế lang thang giữa trời đất bao la.
Không biết hắn đã đi bao lâu, rượu cũng hết, đêm đã tàn.
Hắn nghỉ chân tại một tòa phủ trước một ngọn núi nhỏ, rồi biến vò rượu mất tăm. Hắn im lặng đứng đó nhìn sơn phủ thật lâu, không ca cẩm một lời nào.
Trước mắt hắn là Lạc Xuyên Sơn Phủ, Sở Linh ở trong đó.
Tuy hắn từng yêu người này, cũng đã buông bỏ nhưng vẫn nên nói lời từ biệt. Dù không thành vợ chồng, nhưng ít nhất cũng là… Đồng hương.
Thoáng chốc, một bóng người xinh đẹp vội vàng xuất hiện, người này là Sở Linh.
Nàng vẫn xinh đẹp như trước, tay áo phiêu dật không nhiễm chút bụi trần cùng với đôi mắt trong vắt như hồ nước không chút tạp chất.
Nàng vừa nhìn thấy Diệp Thành, ngay lập tức cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655660/chuong-2754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.