“Ta với người thật rất giống nhau”. Diệp Thành cũng mở một vò rượu ra.
Làm sao họ khác được, họ đều là người lưu lạc ở trong thiên nhai này.
Người nàng ta yêu đã quay về quê hương, cả đời khó gặp lại.
Người hắn yêu đã trở thành thê tử của người khác, trong trái tim đã không còn Diệp Thành nữa.
Một nam một nữ tuy hai người khác nhau lại hiểu nỗi lòng đang suy nghĩ của đối phương, họ đều vì tình duyên tạo nên từng vết thương chất chồng. Họ đều mất người yêu, không còn gì để tiếc nuối.
“Diệp Thành, hay là hai ta… Gộp lại thành một đôi đi!”. Tần Mộng Dao đứng dậy vươn đôi tay ngọc qua bàn, nâng khuôn mặt của Diệp Thành lên.
Đôi mắt xinh đẹp của cô nương này đã say lờ đờ, ần ật nước mắt.
Không biết nàng ta uống không còn biết trời đất, hay tại trái tim quá đau nên muốn tìm một người đến an ủi. Trùng hợp thay, Diệp Thành lại ngồi đối diện với nàng ta.
“Được!” Diệp Thành nhún vai cùng hùa theo đùa với nàng ta. Hai người đều say khướt rồi, ai chăm ai được chứ? Nàng ta đang kể chuyện cười à!
“Nghĩ cũng hay ghê”. Tần Mộng Dao bĩu môi rồi lại xách vò rượu tiếp tục ngửa đầu lên đổ ừng ực. Rượu trôi qua mũi, tràn qua gò má, không biết nước mắt hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655659/chuong-2753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.