Trên đường, Diệp Thành vừa đánh giá thanh kiếm kia vừa chạy ra ngoài thành.
Thân kiếm cũng không đáng giá, cái đáng giá chính là Độn Giáp Thiên Tự trên chuôi kiếm. Nó là thứ không thể dùng tiền để đong đếm được.
Bên ngoài thành, Triệu Vân dựa vào trên một cây cổ thụ, thấy Diệp Thành đi ra bèn duỗi lưng nói: "Hai người sẽ nhanh hơn".
"Ngươi định giết Ác Long giúp ta?", ánh mắt Diệp Thành sáng lên hỏi.
"Rảnh quá ấy!", Triệu Vân nhún vai nói.
"Được rồi!", Diệp Thành lập tức vui vẻ, sức chiến đấu của Triệu Vân ngang ngửa với hắn, có hắn ta giúp thì năng suất sẽ tăng lên gấp đôi.
Hai người sóng vai bước lên không tiến thẳng về phía Nghiệt Hải.
Cả hai vừa rời đi thì Hắc Bạch Vô Thường bèn tới.
Hai người tìm khắp một vòng mới biết Diệp Thành chạy tới quỷ thành, song tìm khắp quỷ thành vẫn chẳng thấy bóng dáng hắn đâu.
"Lại tới chậm rồi", Hắc Vô Thường không nhịn được rủa.
"Đi Nghiệt Hải tiếp hả?", Bạch Vô Thường vén tóc hỏi.
"Theo ta thì khỏi cần tìm, với tính cách của tên nhóc kia thì khi kiếm được công đức chắc chắn sẽ đến điện Diêm La tìm phán quan thôi".
"Có thể cho hắn văn kiện thông qua cửa khẩu mới là lạ, kiếm được công đức không có nghĩa là tu vi đạt tiêu chuẩn, thứ hạng cũng không phải trò đùa.
Hai người nói xong bèn đi vào một quán rượu, nhàn nhã gọi một bình rượu ngon rồi lại gọi thêm hai món ăn.
Bên này, Diệp Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655514/chuong-2608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.