"Quan trọng, rất quan trọng, ta cần phải tăng cấp bậc mình lên Minh Tướng, chỉ có vậy mới có thể tìm phán quan đòi văn kiện thông qua cửa khẩu", Diệp Thành nói xong bèn nhìn về phía cầu Nại Hà giống như có thể trông thấy Sở Linh đứng trên đầu cầu cách muôn trùng xa xôi.
"Hèn chi lại liều mạng như vậy", Triệu Vân không khỏi lắc đầu cười.
"Đúng là định ép ta đi giết Ác Long mà!", Diệp Thành gãi đầu.
"Với thực lực của ngươi thì cũng chẳng mất bao lâu đâu".
"Cũng đúng", Diệp Thành vô mông đứng dậy, nhìn xung quanh một vòng rồi đi thẳng vào cửa hàng lớn nhất.
Nếu muốn đi giết Ác Long thì chắc chắn không thể thiếu thuốc dụ rồng.
Cửa hàng khá lớn nằm trong thành, đồ đạc trong cửa hàng cũng đủ loại kiểu dáng, nào là đồ vàng mã, đan dược, bí pháp... Cái gì cần có cũng có.
Chủ nhân cửa hàng là một ông lão béo để ngực trần trông vô cùng mập, mặt mũi hiền lành y như Phật Di Lặc.
"Có thuốc dụ rồng không?", Diệp Thành nói thẳng mục đích đến đây của mình.
"Một ngàn Minh Thạch một túi", ông lão béo cười hì hì nói.
"Không có Minh Thạch, dùng công đức đổi được không?", Diệp Thành hỏi.
"Một công đức có thể đổi được một ngàn Minh Thạch, ừ cũng có nghĩa là một công đức đổi được một túi thuốc gọi rồng, ngươi muốn bao nhiêu?"
"Năm mươi!", Diệp Thành nói xong bèn móc sổ công đức ra cũng lười mặc cả vì thời gian của hắn vô cùng quý giá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655513/chuong-2607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.