Chương trước
Chương sau
Triệu Vân chưa nói xong đã nghe thấy con quỷ ba đầu sáu tay kia gào lên, tiếng gào hình thành một quầng sáng khuếch tán ra xung quanh.

Những con quỷ yếu hơn lần lượt bị tiếng gào đó tiêu diệt thành từng mảng.

Hai người cũng bị lan đến, linh hồn kêu ong ong, bước chân cũng chậm lại.

Ác quỷ ba đầu sáu tay xông tới, ba cái miệng máu há to phun ra sấm sét bổ cho linh hồn hai người bốc khói.

Cơ thể của nó cực kỳ nặng nề, cao khoảng 30m, bàn chân to trần trụi, mỗi bước đều giẫm cho mặt đất run rẩy.

Tuy là ác quỷ lại mình đồng da sắt, đôi khi còn liên kết với sấm sét giăng kín bên ngoài cơ thể, nhìn gần hết sức chói mắt.

Đáng sợ nhất chính là ba con mắt lồi khổng lồ của nó, con ngươi đảo lia lịa, giăng kín tơ máu trông rợn cả da gà.

"Chúng ta xử nó đi!", Diệp Thành xoa xoa cánh tay đang bốc khói nói: "Hồn lực hùng hậu như thế, kia mới là bữa tiệc lớn".

"Xử nó, nhất định phải xử nó", Triệu Vân cũng bực, hung hăng vặn vặn cổ, giữa trán xuất hiện một luồng thần văn.

"Hai đánh một, ai sợ ai", Diệp Thành gầm lên, ba bước cũng thành hai bước xông đến, một kiếm phong thần bổ thẳng về phía con ác quỷ kia.

Song, một kiếm ấy của hắn lại bị một tay của ác quỷ bắt lấy, mặc kệ Diệp Thành dùng sức thế nào cũng không thể đâm tiếp được.

Ác quỷ khẽ gầm lên rồi đánh ra một chưởng, hồn lực như dòng thủy triều lại như một ngọn núi suýt nữa đánh chết Diệp Thành.

"Đến lượt ta!", Triệu Vân hét lên, bước thẳng lên không, sát kiếm ngân vang bổ ra một nhát thành một dải ngân hà.

Chỉ có điều, ác quỷ mình đồng da sắt, tuy một kiếm của Triệu Vân rất mạnh, nhưng chỉ khiến trên người nó bắn ra chút tia lửa mà thôi.

Giây tiếp theo, Triệu Vân cũng bị đánh bay, một chưởng của ác quỷ cực mạnh, linh hồn của Diệp Thành còn suýt nữa tan biến thì huống chi là hắn ta.

"Ép ta ra đòn sát thủ chứ gì", Diệp Thành thầm rủa, giữa trán bắn ra ánh vàng, chín luồng Thần Thương hợp làm một tạo thành một thần quang bá đạo vô song.

Ác quỷ trúng chiêu, cơ thể khựng lại, hơi lảo đảo một cái.

"Hay", Triệu Vân cười to, sau đó xông tới trước mặt ác quỷ, chém ra một kiếm vô song xuyên thủng một cái đầu của nó.

Ác quỷ bị chọc bực, điên cuồng gào thét, sóng âm hồn lực lại xuất hiện, Triệu Vân trực tiếp bị đánh bay ra ngoài mấy trăm mét.

Cùng lúc đó, Diệp Thành cũng xông đến, sát kiếm kêu ong ong, tuyệt chiêu Vạn Kiếm Quy Nhất và Phong Thần Quyết thoáng chốc được hắn dung hợp.

Một kiếm kia cực kỳ khủng bố và có sức công phá vô cùng đáng sợ.

Cái đầu thứ hai của ác quỷ lập tức bị một kiếm đó đâm xuyên.

Sau đó, Diệp Thành đã bị sóng âm của ác quỷ đánh bay ra ngoài, đầu óc ong ong như muốn nổ tung.

"Hồn lực mạnh thật", Triệu Vân lảo đảo đứng dậy, máu chảy như suối, không phải hai người họ không mạnh, mà là con quỷ kia quá trâu bò.

"Cứ thích hồn lực mạnh như vậy đó", Diệp Thành loạng choạng, sau đó đứng vững, lau vết máu nơi khóe miệng đi, con ngươi lộ rõ vẻ phấn khích: "Nếu nuốt nó chắc hẳn sẽ rất bổ".

Những con ác quỷ yếu hơn lập tức gặp nạn, hết con này đến con khác bị giết.

Hồn lực tán loạn của hai người lập tức tràn đầy, sau đó lại giết ngược về.

Lần này, hai người đều đổi vũ khí, thanh kiếm trong tay đổi thành cái chày khổng lồ chuyên dùng để đánh người.

Tầng Địa Ngục này lập tức trở nên sôi động, tiếng nổ ầm ầm như tiếng sấm đánh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.