Chương trước
Chương sau
"Thứ tốt?", Diệp Thành ngẩng đầu lên thấy hai mắt Triệu Vân sáng lấp lánh bèn xoay người nhảy cẫng lên: "Thứ tốt gì?"

"Tự xem đi", Triệu Vân cười, còn không quên xoa tay như sắp được ăn bữa tiệc lớn và trông vô cùng phấn khích.

Diệp Thành ngước mắt lên thì thấy một đám quỷ chui lên từ dưới mặt đất.

Với số lượng cực kỳ đông đảo, mặt mày dữ tợn, liếm cái lưỡi đỏ tươi, con ngươi tràn ngập tơ máu, lộ rõ ác niệm và tà niệm.

"Đó là cái gì?", Diệp Thành nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Vân.

"Theo suy đoán của ta thì đó là những người sau khi bị trấn áp dưới tầng 18 Địa Ngục đã hóa thành ác linh", Triệu Vân đáp.

"Đây là thứ tốt mà ngươi nói?", Diệp Thành cau mày.

"Chắc chắn rồi", Triệu Vân cười hì hì bảo: "Đừng thấy họ là ác quỷ, nhưng trên người đều là hồn lực. Nếu lấy ra thì với chúng ta mà nói nó tuyệt đối là thuốc bổ".

"Nghe có vẻ ngươi rất hiểu biết nhỉ", Diệp Thành liếc Triệu Vân.

"Ta đã nuốt rất nhiều, loại ác quỷ như vậy cứ cách một khoảng thời gian là lại chạy đến quậy phá, ta đã tìm được quy luật của chúng rồi".

"Hèn chi hồn lực của ngươi lại tinh khiết như vậy", Diệp Thành thổn thức liếc Triệu Vân: "Ra là ngày nào cũng ăn bữa tiệc lớn!"

"Đó là ngươi không nhìn thấy cảnh ta bị ngược chết đi sống lại thôi", Triệu Vân ho khan nói: "Lúc mới tới ta bị ác quỷ ấn trên mặt đất cấu xé mấy ngày, hồn lực như giờ đều là gom góp từng chút một. Với lại, những con ác quỷ kia cũng cực kỳ hung dữ, có vài con còn hết sức khủng bố".

"Thấy rồi", Diệp Thành biến ra một thanh kiếm, bởi vì ác quỷ xung quanh đã xông đến với ánh mắt tràn ngập tham lam.

"Tìm mấy con quỷ nhỏ ra tay, gặp mạnh thì chạy".

"Biết rồi", Diệp Thành bước ra một bước, vung lên một nhát kiếm vô song, đầu của một con ác quỷ thoáng chốc bị chém rớt.

Sau đó, con ác quỷ kia lập tức biến mất chỉ còn một tia linh hồn cỡ bằng bàn tay bay ra bị Diệp Thành chộp lấy.

"Thứ tốt", Diệp Thành cười, dung hợp luồng linh hồn kia vào trong cơ thể trở thành chất dinh dưỡng cho linh hồn của hắn, quả thật là thuốc bổ.

Một con ác quỷ nhào tới, móng tay cực kỳ dài, răng nanh sắc lạnh, con mắt đỏ tươi lồi lên trông vô cùng đáng sợ và dữ tợn.

Diệp Thành giẫm lên không trung vòng ra đằng sau nó, trực tiếp giơ kiếm bổ xuống, đầu của nó lập tức bị chém làm đôi.

Lại một luồng hồn lực to bằng trái anh đào bị Diệp Thành há miệng nuốt vào, linh hồn hắn thoáng chốc tràn ngập sức sống.

Tên nhóc này nếm được ngon ngọt lập tức xách theo kiếm xông lên như một tia sáng màu vàng len lỏi khắp bốn phương.

Hắn cứ đến chỗ nào là sẽ có một con quỷ bị giết chết một cách gọn gàng lưu loát.

Hắn cứ đến chỗ nào là lại có một luồng linh hồn bị hắn hấp thu vào trong người với màu sắc kích cỡ khác nhau.

Ở một phía khác, Triệu Vân cũng không rảnh rỗi, hắn ta chuyên chọn những con yếu ra tay, từng đoàn ác quỷ bị giết, từng mảng hồn lực bị hắn ta cắn nuốt.


Cả người nó đen tuyền tràn ngập vảy, mặt mày dữ tợn, ác niệm và tà niệm của nó nồng nặc nhất, tiếng hét cũng tràn ngập ma lực.

Với hồn lực của Diệp Thành và Triệu Vân thế mà cũng suýt nữa không chịu nổi, hồn lực của nó hoàn toàn đè bẹp họ, đó vốn là thế mạnh của nó.

"Tên này trước khi chết không biết phải mạnh đến mức nào", Diệp Thành chậc lưỡi, quay đầu liếc nhìn phía sau, càng chạy nhanh hơn.

"Vừa thấy đã biết nuốt rất nhiều ác quỷ", chân cẳng của Triệu Vân cũng hết sức nhanh nhẹn: "Mỗi lần đều có mặt nó, còn bị đánh rất nhiều lần".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.