Chương trước
Chương sau
Đó là lời của Diệp Thành, dùng Hiên Viên kiếm để làm trung gian, truyền lệnh cho tu sĩ đang ở Trung Thông đại địa, rút lui theo bốn hướng.

Hai tên Thiên Ma cấp Chuẩn Đế rơi xuống, chắc chắn sẽ có một cuộc đại chiến.

Chuẩn Đế quyết đấu Chuẩn Đế, động tĩnh sẽ vô cùng to lớn, nếu ở đây không cẩn thận, rất có thể ngộ thương tu sĩ Đại Sở.

Hoàng giả đã ra lệnh, không ai dám làm trái lời, tất cả đều mở đại trận vực môn, đi về phía đông tây nam bắc, rời đi càng nhanh càng tốt.

“Đừng cố cứng đối cứng, chỉ cần cầm cự thôi”. Diệp Thành như một thần mang, xẹt qua hư thiên, vẫn không quên dặn dò Sở Huyên một câu.

Sở Huyên nhẹ nhàng cúi đầu, cách cô ta bay lên cũng không hề yếu hơn Diệp Thành.

Một sợi tiên quang bay ra từ trong cơ thể của cô ta, Cực đạo Đế binh Ngọc Như Ý kia, hóa thành một thanh tiên kiếm màu xanh lơ.

Đế uy nở rộ, Đế đạo pháp tắc đan chéo, thêm vào cảnh giới của cô ta.

Ngay cả Diệp Thành cũng không đánh lại Sở Huyên, vậy cô ta cũng có thể đối đầu với Chuẩn Đế, cấp Chuẩn Đế bình thường cũng không phải là đối thủ của cô ta.

Diệp Thành ở phía trước đã thay đổi hình dáng, một đầu tóc dài đen nhánh, từng sợi từng sợi hóa thành tóc vàng, giữa mày còn có thánh văn cổ xưa khắc ra, là thần văn dành riêng cho Thánh Thể.

Hoang Cổ thánh thể của hắn toả kim quang lóng lánh, giống như được đúc từ vàng, mỗi một giọt thánh huyết đều hòa với Đế đạo pháp tắc.

Hắn giống như một chiến thần, Sở Huyên nhìn mà mắt đẹp lấp lánh.

Trong một khắc này, bóng lưng vĩ ngạn của hắn vô cùng quen thuộc, so với bóng lưng mà cô ta thấy trong mộng giống nhau như đúc, hoàn toàn vừa vặn.

Là hắn, chính là hắn! Sở Huyên nở nụ cười nhạt hiếm có.

Trung Thông đại địa, tu sĩ Đại Sở rút lui, đã không còn ai ở đây nữa.

Hai tiếng răng rắc vang lên, hai quả trứng đen cùng nhau nổ tung ra.

Có hai tia ma quang xông thẳng lên trời, thẳng lên chín tầng mây, khiến cho trời cao bị chọc ra hai lỗ thủng lớn, sấm sét cuồn cuộn tàn sát bừa bãi.

Trong sương mù ma quỷ hỗn loạn, có hai bóng người mơ hồ cùng nhau đi ra.

Bọn họ mặc trên người áo giáp cổ xưa, âm u mà dày nặng.

Người bên trái tóc đỏ như máu. giữa mày khắc ấn ký giống mặt trời, đôi mắt đen bao trùm mọi thứ, nếu cẩn thận còn có thể thấy được trong mắt của hắn ta có ảo cảnh sao trời tiêu tan bên trong đó.

Người ở bên phải có mái tóc màu tím, ở giữa mày cũng có ấn ký, là hình mặt trăng, đôi mắt đỏ như máu đầy âm trầm, hung bạo khát máu, rất nhiều dị tượng hủy diệt, ở bên cạnh người này, đan chéo nhảy múa.

Bọn họ chính là Âm Dương Ma Quân dưới trướng của Thiên Ma Đế, cũng là thuộc hạ duy nhất còn sống của Thiên Ma Đế.

Hơn ba trăm năm trước cũng có hai quả trứng đen rơi xuống Đại Sở, một quả ở Nam Sở, một quả ở Bắc Sở.

Hai kẻ đó cũng là Ma Quân, là Hắc Chiến Ma Quân và Tử Dạ Ma Quân.

Hắc Chiến Ma Quân đáp xuống ở Nam Sở, chỉ xuất hiện được ba giây, lập tức bị bọn Diệp Thành và Long gia quần ẩu đến chết.


Cũng may là bọn họ đến sai thời gian, nên bây giờ mới có thể tránh được một kiếp.

Bằng không, nếu thật sự rơi xuống lúc đó, bọn họ cũng đã bị tiêu diệt từ lâu.

Còn Thiên Ma Quân, Địa Ma Quân, Lôi Ma Quân, Phong Ma Quân, Viêm Ma Quân, Hắc Ám Ma Quân, Thị Huyết Ma Quân Và Cửu U Ma Quân, Thiên Nữ Ma Quân đều đã lần lượt táng thân hết ở Đại Sở.

Một vị Đại Đế, mười một Ma Quân, hơn chín ngàn vạn ma binh ma tướng đều bị tiêu diệt, táng thân ở dưới đất của Đại Sở.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.