Không gian đằng sau vặn vẹo rồi có một cô gái xinh đẹp tuyệt trần bước ra.
Cô ta là Bắc Thánh, dưới ánh trăng vằng vặc giống như mộng ảo, cô ta thánh khiết không nhiễm bụi trần y như một vị trích tiên.
Sau khi rời khỏi núi Niệm Từ, cô ta bèn đi theo Diệp Thành.
Bắc Thánh cũng là người duy nhất chứng kiến hắn đi từ huy hoàng đến suy sụp, bất kể là tu vi hay tuổi thọ.
Cô ta không biết Diệp Thành xảy ra chuyện gì, cũng không biết Diệp Thành có một quá khứ thế nào. Nhưng bóng dáng hôm nay của Hoang Cổ Thánh Thể quả thật khiến người ta nhìn mà thương.
Là anh hùng tuổi xế chiều? Hay năm tháng vô tình?
"Sao ngươi lại trở nên như vậy", Bắc Thánh cắn răng, nhìn Diệp Thành mà chỉ cảm thấy trái tim thắt lại.
"Dọa ngươi à?", Diệp Thành khàn khàn cười, có lẽ là mệt nên ngồi dưới một gốc cây cổ thụ nghỉ ngơi.
"Thánh Thể không nên là như thế này!", Bắc Thánh bước tới, nhìn khuôn mặt già cả kia cùng mái tóc trắng phơi sương ấy khiến cô ta không kiềm được muốn vén nó lên.
"Vậy theo Bắc Thánh, Thánh Thể nên như thế nào?", Diệp Thành xách theo bầu rượu, con ngươi ảm đạm không ánh sáng.
"Huyết mạch sánh vai được với cấp Đế thì nên bay lượn trên trời cao", Bắc Thánh lấy một viên đan dược ra ấn lên lưng Diệp Thành, kia là một viên đan dược bổ sung tuổi thọ.
Song, dù cấp bậc của nó rất cao, có thể tăng thêm 100 tuổi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655232/chuong-2326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.