“Phục Hy Lão Tổ mà ông nói, thật sự có thể cứu ta?”. Nghe hai người nói chuyện, Diệp Thành cuối cùng xen vào một câu, nhìn Yến lão đạo, ánh mắt ảm đạm cũng đã có ánh sáng, hắn có thể nghe ra Phục Hy có lẽ có thể giải Chu Thiên.
“Nghịch thiên cải mệnh là sở trường của Phục Hy Lão Tổ”. Yến lão đạo sửa sang lại quần áo, xong xuôi còn không quên chải đầu, lưng ưỡn rất thẳng, vẻ mặt tự hào cộng thêm kiêu ngạo.
“Nghịch thiên cải mệnh?”, Diệp Thành trong lòng kinh ngạc, đây là bản lĩnh như thế nào, tất nhiên là thần thông nghịch thiên.
“Vậy mau tìm đi! Thời gian không đợi người”. Bắc Thánh lại đá Yến lão đạo một cước, ghét nhất nhìn ông ta ra vẻ, mỗi lần thấy tên này, không hiểu sao lại ngứa tay.
“Ta thật sự không biết ông ấy ở đâu”. Bên này, Yến Lão Đạo không khỏi luồn tay vào trong áo, vẻ mặt rối rắm: “Ta đã quen biết thằng nhóc này từ hơn một trăm năm trước rồi, cũng biết hắn tu Chu Thiên, đương nhiên muốn tìm Lão Tổ cải mệnh cho hắn, chỉ tiếc đã tìm trăm năm, vẫn bặt vô âm tín”.
“Bặt vô âm tín?”, Bắc Thánh không khỏi nhăn mày: “Ông sẽ không định nói với ta, lão tổ nhà ông chết rồi đấy chứ?”
“Chết thì không đến mức”. Yến lão đạo vuốt vuốt chòm râu: “Theo ta, hơn phân nửa là đã ứng kiếp nhập thế rồi”.
“Có cách để tìm được ông ta không, bằng bất kỳ giá nào”.
“Bằng bất kỳ giá nào?”, Yến lão đạo nhíu mày, nhìn Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655233/chuong-2327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.