Núi Niệm Từ ầm ầm như muốn sụp, sát khí cuồn cuộn càn quét khắp không trung, tuyết cũng ngừng rơi.
Ni cô nhỏ và ni cô già hoảng sợ, vội vàng chạy tới.
Từ xa, họ đã thấy được một cảnh tượng đáng sợ: tiên tử Vô Lệ bị Diệp Thành bóp lấy cái cổ ngọc ngà giơ lên giữa không trung.
"Đạo hữu, ngươi...", vẻ mặt ni cô già hoảng sợ.
"Cút", Diệp Thành rống lên một tiếng như tiếng sấm chấn bể màng tai ni cô già khiến bà ta ngã bệt xuống đất.
Ni cô nhỏ sợ hãi, mặt mày trắng bệch, cơ thể nhỏ nhắn run lẩy bẩy không dám nhúc nhích, Diệp Thành thật là đáng sợ.
"Trả lời vấn đề của ta, khi nào thì thành Vô Lệ hạ phàm?", con ngươi Diệp Thành đỏ bừng nhìn chằm chằm tiên tử Vô Lệ tựa như một con thú dữ.
"Không biết!", tiên tử Vô Lệ bình tĩnh đáp, mặt mày lạnh lẽo không chút cảm xúc. Vô Lệ chính là vô tình, cô ta tựa như một con rối không biết đau là thế nào.
"Hay cho một câu không biết...", con ngươi Diệp Thành lóe lên vẻ lạnh lẽo, sấm sét màu vàng quay cuồng, khí tức hủy diệt lạnh như băng.
Cơ thể yểu điệu của tiên tử Vô Lệ nhuốm máu và bắt đầu tan thành mảnh nhỏ. Cùng là Thánh Nhân nhưng cô ta lại chẳng thể chống lại được.
Diệp Thành nổi lên sát khí, đã có một sát na là muốn lấy mạng của cô ta.
"Diệp Thành, còn không ngừng tay!", chợt có một giọng nữ vang lên, một cô gái xinh đẹp tuyệt trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655231/chuong-2325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.