Hồng Trần vẫn chưa đáp mà chậm rãi xoay người, đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Nhưng ngay khi hắn ta rời đi, trong con ngươi tĩnh lặng lại liếc nhìn Cơ Tuyết Băng trong Vong Xuyên.
Có thể thấy, khoảnh khắc ấy trong mắt hắn ta chợt lóe lên vẻ mờ mịt, chẳng những là đối với cô mà còn đối với đứa trẻ trong bụng Cơ Tuyết Băng. Nhưng ngay sau đó, vẻ mê mang ấy lập tức biến mất chỉ còn lại sự trống rỗng.
Hắn ta đi rồi nhưng Cơ Tuyết Băng vẫn ở trong Vong Xuyên ôm lấy bụng dưới đang truyền đến từng cơn đau thắt. Trời phạt đang muốn giết hại con của cô, định diệt trừ nó để khiển trách sự hỗn láo của bố mẹ nó đối với ông trời.
Đến gần sáng, Diệp Thành mới đi đến một tòa thành cổ.
Trong thành đều đang bàn tán chuyện đêm qua, Chuẩn Đế bị giết, Vong Xuyên xuất hiện Đế uy.
Bởi vì hai tin tức ấy mới khiến cho người đời tạm thời quên đi Hoang Cổ Thánh Thể và Lôi Đình Chiến Thể.
Diệp Thành làm lơ tiếng bàn tán, thi triển Chu Thiên Diễn Hóa nhưng lại không thể tính được người chuyển.
Hắn đến mau đi cũng mau, chẳng để lại tý dấu vết nào.
Diệp Thành đi đến truyền tống trận, mục tiêu là Linh Sơn.
Mấy ngày kế tiếp, hắn đều vội vàng lên đường.
Sáng ngày thứ ba, Diệp Thành mới đến một tòa thành gần Linh Sơn nhất có tên là cổ thành Tây Mạc.
Thành này được coi như một biểu tượng của Tây Mạc, có tượng Phật Đế khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655212/chuong-2306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.