Nói xong, Quỳ Ngưu nhấc chân bước vào Truyền Tống Trận của thành cổ, Diệp Thành mỉm cười, cũng bước theo.
Mười mấy ngày tiếp theo, hai người không ngừng lướt qua các thành cổ, mục tiêu là phương bắc.
Quỳ Ngưu muốn đi tìm Tây Tôn đánh nhau, Diệp Thành muốn đi tìm Sở Huyên Sở Linh, hai người quả thực là thuận đường.
Mười mấy ngày này, hai người lần lượt bước qua mấy chục tòa thành cổ, mỗi một tòa thành cổ đều nghi ngút khói hương, số người tin theo đạo Phật khá đông, làm cho nơi nơi của vùng đất Tây Mạc đều tràn đầy vẻ trang trọng và bình yên.
Tây Mạc quả đúng là nhiều chùa chiền, cũng chính vì như thế, nơi tu sĩ tụ tập, gặp nhiều tăng lữ và tôn giả, chúng sinh niệm lực thần bí, làm cho hai người bọn hắn đều kiêng dè, truyền thừa của Phật rất bất phàm.
Cả dọc đường sau đó, hai người vẫn đi cùng nhau giống như du khách tham quan, mỗi khi đến một thành, Diệp Thành đều lấy bức hoạ cuộn tròn ra hỏi, đến mỗi một thành, hắn đều sẽ sử dụng Chu Thiên tìm kiếm người chuyển thế của Đại Sở.
Đáng tiếc là, trước sau đã bước qua hơn trăm tòa thành, vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng người chuyển thế.
“Phía trước là thành cổ Vong Xuyên, đây là toà thành cổ gần nhất với cấm địa Vong Xuyên”. Quỳ Ngưu vùi đầu xem bản đồ, tìm được vị trí hiện tại, nói như có như không.
“Có tên tuổi sánh ngang với Minh Thổ, Luyện Ngục, Thiên Hư, đất Vong Xuyên chắc chắn cũng là vùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655205/chuong-2299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.