Thấy Quỳ Ngưu tràn ngập sức chiến đấu, Diệp Thành cũng không nói gì mà chỉ mỉm cười.
Hắn vẫn khá hiểu biết về sức chiến đấu của Quỳ Ngưu, một chín một mười với Đế Cửu Tiên, nhưng nếu chống lại Tây Tôn thì phân nửa sẽ thua. Diệp Thành đã sớm trải nghiệm sức mạnh của y.
Đang nói, khóe miệng hắn lại trào ra một dòng máu tươi, song lại có màu đen còn trộn lẫn sấm sét.
Quỳ Ngưu cau mày, híp mắt lại, xung quanh tràn ngập sát khí, nhìn chằm chằm vào nguyên thần Diệp Thành nói: "Lão Thất, rốt cuộc là ngươi tu luyện công pháp gì vậy? Sao phản phệ lại bá đạo như thế?"
"Bệnh cũ rồi, không sao!", Diệp Thành cười an ủi, lau vết máu nơi khóe miệng, cũng không định giải thích với Quỳ Ngưu. Kiếm Thần còn bó tay càng đừng nói là Quỳ Ngưu.
"Càng ngày càng không hiểu ngươi", Quỳ Ngưu khẽ than, trong mắt lóe lên một vẻ sâu xa.
Diệp Thành cười, chỉ lo vùi đầu uống rượu, sự cắn trả của Chu Thiên Diễn Hóa đúng là vô cùng bá đạo.
Đến nay, hắn vẫn chưa tìm được sức mạnh nào ngăn cản nó ăn mòn. Tính trời tính đất, cuối cùng tính không lại vận mệnh. Sự suy diễn tính toán có một không hai, suy cho cùng sẽ phải trả một cái giá đắt.
Trời dần tối, khách khứa trong tiệm cũng thưa thớt dần, có vài ba kẻ nghiện rượu say xỉn trốn trong góc uống rượu giải sầu, mắt say lờ đờ, ợ hết tiếng này đến tiếng khác.
"Nghe gì chưa? Lôi Đình Chiến Thể lại giết chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655206/chuong-2300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.