“Đại Sở”. Diệp Thành khẽ cười, đối với câu hỏi của công chúa Khổng Tước, hắn chỉ bật ra hai chữ này.
“Đại Sở?”. Công chúa Khổng Tước khẽ nói, nhíu mày, chắc chắn chưa từng nghe nói đến thế lực này, nhưng vừa nghe thấy đã có chút quen thuộc, giống như đôi mắt kia của Diệp Thành, như thể đã từng gặp qua.
“Có thể nhớ lại”. Diệp Thành cười nhìn công chúa Khổng Tước, vẫn chưa muốn tháo bỏ mặt nạ quỷ xuống.
“Gương mặt dưới mặt nạ của ngươi, rất thú vị”. Công chúa Khổng Tước khẽ lên tiếng, đôi môi đỏ mọng hé mở, cô ta nhắm mắt lại, sau đó vừa dứt lời, cô ta lại bỗng mở bừng mắt.
Diệp Thành chỉ cảm thấy trước mắt cánh hoa tung bay, tâm trí bị kéo vào mộ bí cảnh huyền ảo.
Hai mắt hắn trở nên trống rỗng, cũng giống như hắn, đôi mắt công chúa Khổng Tước cũng mất đi tiên quang, hai người cứ yên lặng đứng đó, một người như đá, một người như tượng, không hề động đậy.
Hai ông lão canh giữ trước điện thấy vậy thì đưa mắt nhìn nhau, vội hoảng hốt tiến lên, một trước một sau bảo vệ Diệp Thành và công chúa Khổng Tước, chỉ bởi vì bọn họ đang dùng suy nghĩ để chiến đấu.
Cách đó không xa, Tiểu Viên Hoàng khập khiễng chống trượng quay lại, vốn muốn nổi loạn nhưng cuối cùng vẫn nén lại, hai ông lão có thể nhìn ra, thì sao hỏa nhãn kim tinh của hắn ta không nhìn ra được chú, hai người họ đang đấu với nhau.
“Hoang Cổ Thánh Thể vô địch cùng cấp, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655093/chuong-2187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.