Màn đêm lùi dần, khi bình minh gần ló dạng, hai người họ mới đáp xuống một miền núi tiên.
Nơi đến là vùng núi mà tộc Khổng Tước sống, thế hệ sau của tộc này có tuổi đời rất lâu, cội nguồn phải tính từ thời đại Hồng Hoang, mặc dù đến thời này đã lụi tàn nhưng cũng không thể xem thường.
“Ngây ra làm gì, bám theo!”. Tiểu Viên Hoàng rất tự giác, vác theo cây gậy đen vào trong núi, dường như đây không phải là lần đầu tiên hắn ta đến đây, người khác cổng không hề cản hắn ta lại.
Diệp Thành đi theo sau, Chu Thiên đã biến hóa, hai mắt hắn sáng rỡ, gia tộc Khổng Tước ngoài công chúa Khổng Tước ra thì còn có rất nhiều người chuyển thế, đếm kỹ cũng có đến hơn hai mươi người.
Diệp Thành mỉm cười, cũng xem như tìm được một nhóm nhỏ, vậy cũng có được chút hi vọng. Nếu sau này tìm đến chỗ nào cũng được như chỗ này thì tốt quá, nếu được như vậy thật thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian, đời này hắn cũng có thể tìm xong được hết người chuyển thế.
“Nhìn thấy ngọn núi đó không? Trên đó có tiên trì, có thể giúp con người thay da đổi thịt”. Tiểu Viên Hoàng chọt nhẹ Diệp Thành, miệng lẩm bẩm, ám chỉ Diệp Thành đến ngọn núi nguy nga trước mặt xem thử.
“Nhìn thấy rồi”. Diệp Thành đáp, hắn liếc nhìn ngọn núi đó rồi nhìn ngang nhìn dọc, gia tộc Khổng Tước thật không đơn giản, trận pháp được giấu ở khắp nơi, còn những đệ tử của tộc Khổng Tước đi ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655092/chuong-2186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.