Trong tiệc Côn Luân ánh sao rực rỡ, giống như đang tuyên bố với thời đại, đây là một thời đại hoàng kim.
Diệp Thành ung dung ngồi xuống, lẳng lặng uống rượu, thỉnh thoảng cũng sẽ ngước mắt quét một lượt bốn phía quanh Yên hội.
Không biết vì sao, nhìn thấy rất nhiều thần tử thần nữ, hắn lại sinh ra một loại cảm giác bi thương khó tả, bọn họ đều giống như những ngôi sao chói mắt, nhưng năm tháng đổi dời, cuối cùng cũng chỉ là những người đáng thương trên con đường đế vương.
Tiên Võ Đế Tôn ngã xuống chỉ mới chín ngàn năm, dấu vết đế đạo của ông vẫn như trước áp chế chư thiên, nếu muốn nghịch thiên trở thành Đế dưới sự ràng buộc này, tính khả thi gần như bằng không, cái gọi là đế lộ tranh hùng, kỳ thực chỉ là trò cười cổ xưa, có trách chỉ trách... Bọn họ sinh vào nhầm thời đại.
Chư Thiên Vạn Vực của hiện tại rất giống với Đại Sở, trong chúng sinh, Đại Sở chỉ có một người có thể nhòm ngó đến tu vi tối cao, mà Chư Thiên Vạn Vực cũng vậy, con một người có thể chứng đạo thành đế.
Năm tháng trôi qua, thế sự xoay vần, bao nhiêu anh kiệt cái thế nuốt hận, dùng hết tinh lực cả đời, cũng không có thể vượt qua rãnh trời lúc ẩn lúc hiện kia, giống như Sở Hải Thần Binh, như là Chiến Thần Hình Thiên, rõ ràng chỉ thiếu một bước, nhưng cuối cùng vẫn khó bước ra, chỉ để lại trên thế gian nỗi bi thương và đau khổ vì chết yểu.
Diệp Thành nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655041/chuong-2135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.