Cô bé đó là Đế Cửu Tiên, ba năm rồi vẫn không thấy lớn nhưng không ngờ lại tăng cấp lên đến cảnh giới Thánh Nhân, ngoài mặt rất đáng yêu nhưng khả năng chiến đấu lại rất đáng sợ.
“Ta đến để uống rượu”. Tiểu Cửu Tiên cười he he, tự nhiên như người nhà, ôm vò rượu chạy khắp nơi, các thần tử và thần nữ ở đó đều sợ mất vía.
“Ta biết là không thiếu được cô nhóc đó mà”. Diệp Thành xoa chân mày, nói: “Thăng cấp thật rồi”.
“Ba năm trước đã tăng cấp rồi”. Yên lão đạo xuýt xoa: “Nhà họ ai cũng là thiên tài, Chuẩn Đế trẻ nhất, Đại Thánh trẻ nhất, Thánh Vương trẻ nhất, Chuẩn Thánh Vương trẻ nhất của Huyền Hoang Đại Lục đều là họ, giờ lại thêm Thánh Nhân trẻ nhất nữa”.
“Trong lớp trẻ của Huyền Hoang thì cô nhóc này là mạnh nhất”. Diệp Thành mỉm cười, lắc đầu: “Giờ đã có thể thách thức cả đám rồi, không chừng qua mấy ngàn năm nữa, cô nhóc sẽ lại là một nữ đế tài ba”.
“Ồ, Nam Đế và Bắc Thánh cũng đã đến rồi”. Mắt Yên lão đạo sáng lên, hướng về phía cửa.
Diệp Thành lại ngước mắt, nhìn về phía xa, một thanh niên áo tím và một thanh niên áo bạc cùng nhau bước vào, hắn không biết ai là Bắc Thánh ai là Nam Đế, nhưng cả hai đều vô cùng đáng sợ.
Giống như Trung Hoàng đó, Nam Đế và Bắc Thánh cũng là người trẻ, mắt sáng ngời, tóc đen mượt, người bao bọc bởi những luồng sáng, thoát ẩn thoát hiện, còn thấp thoáng cả dị tượng Viễn Cổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655040/chuong-2134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.