“Có nghe không?”, Diệp Thành lại xé xuống một cánh tay của thần tử Đan Tôn Điện.
“Ngươi...”
“Có thả hay không?”, Diệp Thành rất dứt khoát, giật đứt luôn cánh tay còn lại của thần tử Đan Tôn.
“Thả!”, Đại Thánh Đan Tôn phất tay, cởi trói cho thanh niên tóc tím và lão già đầu trọc, theo yêu cầu của Diệp Thành, Hồng Trần Tuyết cũng được cởi cấm chế.
“Làm thế trước có phải tốt không chứ!”, Diệp Thành cười, vươn tay túm thanh niên tóc tím và lão già đầu trọc, nhét vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, nhưng hoàn toàn không định thả thần tử Đan Tôn Điện ra.
“Người quen của ngươi đã được thả, còn không mau thả thần tử chúng ta ra”, Đại Thánh Đan Tôn Điện gầm lên.
“Chớ vội! Còn việc cần thương lượng mà...”, Diệp Thành vặn cổ mình một chút: “Vừa rồi hai bên mới cược mạng đấu đan, hắn thua nên phải đền mạng thôi!”
“Ngươi thật sự muốn đối đầu với Đan Tôn Điện chúng ta sao!”, Đại Thánh Đan Tôn Điện lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Thành.
“Hai vị tiền bối, chuyện này nên xét từ đầu đã...”, Diệp Thành nở nụ cười: “Ta và các ngươi vốn có thể yên ổn với nhau nhưng thần tử các ngươi lại tự biên tự diễn một vở kịch, chính hắn gài bẫy ta trước cơ mà”.
“Ngươi!”, hai Đại Thánh bị bật thì nghẹn lời. Diệp Thành nói đúng sự thật mà, lẽ ra hôm nay không xảy ra đủ thứ việc vớ vẩn như vậy, tất cả mọi chuyện đều do thần tử Đan Tôn Điện của họ mà ra.
“Thần nữ!”. Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655029/chuong-2123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.