Nên biết rằng đó là hai Thánh Nhân, còn Diệp Thành chỉ là một tu sĩ Chuẩn Thánh vừa tiến giới, cho dù cách nhau chỉ nửa tầng cảnh giới nhưng sức mạnh lại một trời một vực, thế nhưng Diệp Thành thể hiện chẳng khác gì một tên súc sinh cả.
Rầm! Rầm!
Khi Thượng Quan Ngọc Nhi còn đang kinh ngạc thì bên ngoài đã có thêm hai tiếng động mạnh vang dội, đó là lão già lưng gù và bà già kia bay đi, mỗi người va chạm vào một ngọn núi và khiến nó sụp đổ.
Diệp Thành đã hoá thành hình người từ hình rồng, cứ thế bay về phía lão già lưng gù, khí huyết sục sôi.
Lão già lưng gù đứng dậy, mặt mày tôi độc, đường đường là Thánh Nhân mà lại bị một Chuẩn Thánh đánh bay, đây là sự sỉ nhục đến mức nào chứ.
Có điều lão già lưng gù vừa định sát phạt tới thì đã có một đạo lôi chớp giáng từ trên trời xuống khiến ông ta máu me be bét, ở một hướng khác, bà già lưng gù cũng không khá khẩm hơn là bao, bị lôi chớp đánh tan tác.
Cả hai người dưới thiên kiếp bao trùm của Diệp Thành đều bị động ứng kiếp, dù rất muốn tiêu diệt Diệp Thành nhưng lại không dám tiến lên, lần lượt lùi về sau, sức mạnh của thiên kiếp thế nào, bọn họ rõ hơn ai hết.
Đi đâu!
Diệp Thành tung ra một quyền đánh tan đạo lôi chớp kia sau đó thi triển Thúc Địa Thành Thốn sát phạt tới phía sau lão già lưng gù, một quyền hát hoang hỗn hợp với rấ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654813/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.