Lão già và bà lão lưng gù kia cau mày, vô thức ngẩng đầu nhìn trời, thông qua địa cung, bọn họ thấy được hư thiên vời vợi.
Thế nhưng khi nhìn thấy thiên tiêu thì lúc này mây mù đã giăng kín, choán lấp cả những vì sao sáng chói, bên trong đó còn có lôi điện xẹt qua, giống như từng con rắn trườn qua trườn lại, từng tia nối tiếp nhau hình thành cả biển chớp.
Thiên kiếp?
Cả hai người tái mặt, tu vi tới cấp như bọn họ đương nhiên từng gặp thiên kiếp, và bọn họ cũng nhận ra thiên kiếp, lôi chớp rợp trời như vậy thì chẳng phải là thiên kiếp sao?
Đáng chết!
Cả hai người tối sầm mặt, luyện đan tới giai đoạn dung hoà đan hồn then chốt thì lại có người độ kiếp trên vì sao này, có người độ kiếp thì bọn họ đương nhiên phải ứng kiếp, bọn họ đã vất vả bao nhiêu nhưng đều vì thiên kiếp chết tiệt đột nhiên xuất hiện phá hoại.
Đi thôi!
Lão già lưng gù tế ra tiên quang bao quanh lư đồng nơi mà Diệp Thành và Thượng Quan Ngọc Nhi đang ở, bọn họ bước ra khỏi địa cung, cho dù với tu vi Thánh Nhân thì cũng phải kiếp sợ với thiên kiếp thần phạt.
Bà lão lưng gù vội đi theo, mặt mày tôi độc, sau bao nhiêu nỗ lực cuối cùng cũng bị đổ sông đổ bể.
So với bọn họ thì Thượng Quan Ngọc Nhi bên trong lư đồng lại thẫn thờ nhìn Diệp Thành ở phía đối diện, cô chắc chắn thiên kiếp kia do Diệp Thành dẫn đến, tu vi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654812/chuong-1906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.