Cả ngày,Triệu Đoạt vội vàng bố trí Mai Viên, tự mình chỉ huy bọn thái giám dọn này dọn kia. Trong lúc bận rộn, hắn bỗng nhiên cảm thấy lòng mình đối với việc nghênh thú Mi Nhi không còn nóng bỏng như trước.
Nghĩ như vậy, hắn bỗng nhiên sửng sốt, trong lòng như là vừa bị tạt một chậu nước lạnh cảm thấy mất đi hứng thú với mọi việc.
Hắn quay đầu nói với Vương công công: “Nơi này giao cho ngươi, bổn vương đi dạo một chút.”
Vương công công khom lưng cung tiễn hắn, hắn cũng không liếc mắt nhìn Mai Viên một cái lại đi thẳng ra vương phủ.
Bầu trời đầy sao, mặt trăng như lưỡi câu, màn đêm buông xuống là lúc, Hoa Tưởng Dung sớm đã nằm ở trên giường, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Tiểu Thúy giúp cho Hoa Tưởng Dung thay quần áo, chuẩn bị thừa dịp thừa dịp tối trời để đi giặt, ai ngờ vừa mới đi tới cửa thì cửa đã bị người bên ngoài mở ra. Tiểu Thúy hoảng sợ, vừa muốn kêu to nhưng lại thấy Triệu Đoạt đứng lung lay như sắp đỗ ngay ở cửa.
“Vương gia, ngài làm sao vậy?” Tiểu Thúy vừa thấy bộ dạng đứng không vững của Triệu Đoạt lập tức ném xuống dơ quần áo, duỗi tay đi đỡ Triệu Đoạt.
Triệu Đoạt tránh khỏiTiểu Thúy, đi đến ghế dựa phía trước ngồi xuống, hỏi: “Phu nhân thế nào?”
Tiểu Thúy vội đáp: “Tiểu thư hôm nay rất tốt, chỉ là nói có chút buồn, bảo nô tỳ ngày mai đi đến kho sách đem chút sách đến để giải sầu.
Triệu Đoạt nhíu mày, có chút không vui nói: “Ở Hoa phủ, ngươi kêu nàng tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521933/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.