Hoa Tưởng Dung rụt người lại theo bản năng, lúc này mới không kêu lên nữa, chưa kịp thấy rõ mặt hắn thì môi hắn lại khua chiêng gõ mõ mà hôn tới.
Đầu tiên là tóc mai, tiếp đến là cái trán, khóe mắt, chóp mũi, cuối cùng dừng ở đôi môi anh đào chưa kịp nói nửa lời của nàng. Nụ hôn hết sức triền miên, lại vô vàn quyến luyến, nùng tình như mật, lại nghiêm túc như chế một loại thuốc, kiên nhẫn mà lại tinh tế, làm cho người khác không thở nổi.
Hoa Tưởng Dung đầu óc trống rỗng vài giây, không khí trong ngực giống như bị hắn rút hết, nàng chỉ cảm thấy chính mình sắp bị hôn đến ngất đi.
Bị động hồi lâu, nàng mới tìm lại được chút ý thức còn sót lại của mình, nỗ lực mà lôi kéo nó mới dần dần mà thanh tỉnh. Nàng giãy giụa muốn đẩy ra hắn, nhưng hắn sức lực kinh người, ngực hắn như tường đồng vách sắt đè ở trên người nàng, khó có thể đẩy ra. Nàng co chân muốn lấy đà để đẩy hắn ra, nhưng lại đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Nàng không thể làm như vậy, nàng làm như vậy chỉ càng thêm chọc giận hắn làm cho dục vọng của hắn trở nên lớn hơn, hơn nữa như vay còn sẽ bại lộ nàng chân đã dần dần có chuyển biến tốt. Nàng nên làm cái gì bây giờ?
Dục vọng trong mắt Triệu Đoạt càng ngày càng sâu, rượu đã uống càng như là chất xúc tác, ở trong cơ thể hắn không ngừng kêu gào.
Hắn vội vàng mà hôn, đòi lấy thứ mà trng lòng hắn đang kêu gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521934/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.