Mây đen che khuất sao trời, ở một góc yên tĩnh của Vương phủ, một con bồ câu đập cánh ngơ ngác bay đi.
Tiểu Thúy mở đôi sưng đỏ giống hạch đào của mình mà một tấc cũng không rờicanh giữ bên cạnh Hoa Tưởng Dung, thỉnh thoảng kéo chăn, thỉnh thoảng mà sờ cái trán của nàng. Đôi mắt lơ đãng đảo qua vết thương trên cổ HoaTưởng Dung, lại nghĩ đến tin tức vừa mới mua được từ hạ nhân là NamDương Vương đang cùng Cúc phu nhân hoan ái ở cúc viên.
Tiểu Thúy liền cảm thấy xúc động muốn đi giết người.
Rốt cuộc, người trên giường đã chậm rãi tỉnh dậy, Tiểu Thúy lập tức bưng nước trà tới cho nàng uống.
“Tiểu” vừa muốn nói chuyện, Hoa Tưởng Dung liền cảm thấy như có một con daođang trong cổ họng nàng, cắt cho yết hầu nàng đau đớn không thôi.
“Tiểu thư,yết hầu người có phải bị đau hay không?”
Hoa Tưởng Dung gật gật đầu.
Tiểu Thúy lại nói: “Vậy tiểu thư có cảm thấy nơi nào khác không thoải máihay không? Nếu không em đi cầu Vương gia tìm đại phu đến xem.”
Hoa Tưởng Dung nghe nói Tiểu Thúy muốn đi tìm Triệu Đoạt, vội vàng giữ chặt Tiểu Thúy, lắc lắc đầu.
Tiểu Thúy khó hiểu, vội la lên: “Chẳng lẽ để mặc cho từ tiểu thư chịu đựngkhó chịu như vậy sao? Đơn giản chỉ là một cái viện nho nhỏ, hôm nay chodù Tiểu Thúy có liều mạng cũng muốn xông vào.”
“Đừng, đừng đi”Hoa Tưởng Dung chịu đựng cảm giác đau đớn trong cổ họng, vẻ mặt cầu xinmà nhìn Tiểu Thúy, nói nhỏ, “Ngàn vạn lần đừng đi.”
Tiểu Thúy cólòng như vậy, nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-thiep-cua-vuong-gia/1521883/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.