Mạch Sương rất là ung dung: “Đi múc nước.”
“Công, công tử vẫn muốn tắm?” Đông Linh yếu ớt hỏi.
“Bê chậu nước tới đây là được rồi.”
Tiểu nha đầu gật đầu: “Em đi ngay đây.”
Nước được mang đến, Mạch Sương rửa mặt. Đông Linh chìa tay ra, trên tay là một hộp thuốc mỡ.
“Gì đây?” Mạch Sương hỏi.
Đông Linh cúi đầu, mặt đỏ ửng lên. “Lúc trước em đã hỏi Trần bá. Ông ấy nói, dùng, dùng thuốc mỡ này sẽ tốt hơn một chút. Nên, nên em nhận thay công tử.”
Mạch Sương hắc tuyến: “Ta không sao, cất đi.”
“À à.” Đông Linh cất vào trong tay áo.
“Không còn sớm nữa, mau đi nghỉ đi.”
“Vâng vâng, công tử cũng mau nghỉ ngơi nha.” Sau đó, bê chậu nước ra ngoài.
Sáng sớm hôm sau, Mạch Sương luyện kiếm trong đình, bóng dáng màu trắng thấp thoáng trong những tán lá cây.
Mục Cẩm đang đi phía xa thấy người đang luyện kiếm, bèn dừng chân lại để nhìn nhiều hơn. Nhìn rồi, lại không nỡ rời đi, dần dần thất thần.
“Điện hạ, nên đi tảo triều.” Trần bá ở bên cạnh nhắc nhở.
Mục Cẩm hơi chột dạ, lấy lại tinh thần, lại nghiêng đầu nhìn thoáng qua bóng dáng màu trắng đằng xa, cất bước rời đi.
Đi tới cửa, quản gia lại nhắc một câu: “Thái tử điện hạ, tối nay trăng tròn.”
Mục Cẩm vừa nghe thấy là đêm trăng tròn, phản ứng đầu tiên trong lòng là vui mừng, nhưng lại lạnh mặt ngay lập tức: “Bản cung biết rồi.”
Vào đến triều đình, các quan viên đang túm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-the-kim-sinh-chi-thai-tu-phi/2186040/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.