Pháo hoa nở rộ rồi lụi tàn chỉ trong khoảnh khắc. Sau chớp mắt sáng ngời, màn đêm lại đặc quánh, bầu trời vẫn âm u.
Bên ngoài không có gương soi, không biết Thời Kính Chi nghĩ gì mà mỉm cười tươi rói. Doãn Từ dùng tay áo nhúng nước tuyết, bắt đầu lau khuôn mặt bị khói hun đen cho Thời Kính Chi.
Hôm nay là giao thừa, sư phụ gà mờ không có đồ mới mặc, song vẫn nổi bật nhờ ngoại hình như hoa đào thành tinh, tiên khí lấn át cả bộ dạng nhếch nhác. Bây giờ mà vác cái mặt "Bao Công" này vào nhà thì không biết hắn có bị mọi người đuổi ra vì tưởng là thần nghèo không nữa.
Cảm giác khi nghiêm túc đóng vai bậc cha chú của người ta chẳng lấy gì làm sung sướng cả, mới có mấy ngày, trái tim Doãn Từ đã đập loạn nhiều hơn tổng số lần loạn nhịp trong năm mươi năm quá khứ.
Nếu không có cơ thể trường sinh bất tử thì tính riêng khoảnh khắc vừa rồi thôi, y đã tổn mất vài năm tuổi thọ rồi.
Doãn Từ vừa nghĩ ngợi vừa dồn thêm sức lên tay, làm cho khuôn mặt Thời Kính Chi bị cọ đỏ ửng. Trầy trật mãi y mới kéo được Thời chưởng môn về dạng người rồi cùng trở vào nhà.
Ai ngờ cái tính nghiền vui của Thời chưởng môn chưa kết thúc.
Sau khi hăm hở ăn xong sủi cảo, Thời Kính Chi sắp xếp pháo hoa và đi chuẩn bị ba bao lì xì với điệu bộ thần bí.
"Tô Tứ, sau này phải chăm sóc Bạch gia cho tốt, bớt gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/2338689/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.