Chuẩn bị dần cho quá khứ của Doãn Từ nào.
____________
Lão Trần vừa dứt lời, tất cả mọi người đều im phăng phắc.
Đây là lúc tâm tính mỗi người biểu lộ chân thật nhất. Thi Trọng Vũ nghiến răng, vẻ mặt căm phẫn. Diêm Thanh suy cho cùng vẫn còn quá trẻ, cậu ta chỉ siết chặt chuôi kiếm to bản và cứ thế ngẩn ra.
Doãn Từ không hoảng hốt, y đã tính đến việc phải để lộ thân xác bất diệt ở nơi này rồi nhờ đó làm hao mòn bí điển từng chút một. Hậu quả cũng dễ giải quyết thôi, y có thể ép Trần Thiên Phàm xóa trí nhớ của mọi người tại chỗ.
Tuy nhiên một khi đã phá hỏng bí điển thì phái Khô Sơn và tông Mật Sơn coi như hết duyên. Hơn nữa dù hủy được bí điển, một mình y cũng không thể ngăn chặn cả bầy yêu khổng lồ, những người khác vẫn phải chạy trốn.
Mà đã cồng kềnh như vậy thì chi bằng chạy luôn từ đầu theo lão Trần cho xong.
... Có điều chẳng lẽ cứ thế bỏ qua chuyện phong ấn à? Doãn Từ không biết mình nên vui mừng hay nuối tiếc.
Cách đó vài bước chân, Thời Kính Chi không tỏ vẻ hoang mang, hắn chỉ hỏi hai câu duy nhất:
"Làm phù chắn họa cho Thi cô nương và phá phong ấn của ta bắt buộc phải dùng nguyên liệu xác người à? Nếu thoát được khỏi đây thì có thể dùng xác đại yêu khác thay thế được không?"
"Sản phẩm chạy bằng than đá thì đốt củi khô có tác dụng gì?" Trần Thiên Phàm đảo mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-than/2338690/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.