Vào đúng giữa trưa, tatheo Tử Tô đến Nam Thiên Môn. Vốn tưởng rằng đi đến sớm, có thể dạo chơi chungquanh một phen, cũng không ngờ Lưu Diễm tiên tử cùng tiểu đồ của nàng ấy đãđứng bên cạnh thiên môn rồi. Ta dùng khuỷu tay thúc thúc vào Tử Tô, "Vìsao lúc nào cũng có thể gặp các nàng ấy?"
Tử Tô trầm ngâm trongchốc lát, "Lưu Diễm tiên tử là tuyết liên hoa tiên, Thần Quân muốn đi nơibăng tuyết, chắc chắn cần phối hợp với Lưu Diễm tiên tử."À, ta gật gậtđầu, vậy không phải là lần này đi cùng với các nàng ấy sao? Thầy trò hai ngườikia đều có sắc mặt không tốt với ta, những ngày sau này, chỉ sợ có chút vất vảgian nan, nghĩ đến đây, ta càng tiếc nuối những ngày an nhàn trên thiên giới,trong lòng vừa oán hận, trách mắng Mặc Tương rất nhiều lần.
Bởi vì phải đi đến vùngbăng tuyết, cho nên ta đã khoác áo bông từ sớm, ta rất thích cái áo bông này,màu sắc xanh biếc, mặc ở trên người tựa như cây lúa non mượt, càng là làm nềncho ta! Mà hôm nay Lưu Diễm tiên tử lại mặt một bộ váy mỏng màu đỏ tươi, lộ ralàn da trắng như tuyết, gương mặt trang điểm tinh xảo, trong mắt ẩn chứa tìnhcảm, khóe miệng mang theo nụ cười. Nhìn dáng vẻ này của nàng ấy, ta liền khôngbiết vì sao lại nổi da gà, nhảy nhảy tại chỗ, mới thoáng dễ chịu.
Lại một lúc lâu sau, sưphụ đại nhân bước trên mây mà đến, nhìn xa xa, áo choàng màu xanh lục nhạt, làmcho cả người hắn đều có vẻ ôn nhu như nước.
Tử Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167605/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.