Sư phụ nói hắn muốn đinơi Cực Bắc đầy băng tuyết, hỏi ta có muốn đi cùng hắn hay không, cũng luônnhấn mạnh môi trường ở đó tồi tệ, cực kỳ rét lạnh, ta vốn đang do dự, nghe hắnnói như vậy, càng đánh trống thoái lui.
Tiểu đồ nhi của Lưu Diễmtiên tử kia cố tình bĩu môi, tiếng trẻ con chỉ trích ta chịu không được khổ,chịu không nổi mệt, ta cảm thấy ta da mặt coi như mỏng, thật có vài phần e lệ,vì thế cắn chặt răng, cũng liền nỗ lực làm ra một dáng vui vẻ hướng tới năn nỉsư phụ mang ta đi theo. Sư phụ hình như không nói gì, xoay mặt đi bả vai hơihơi lay động, ta thấy hắn không đáp ứng, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, ngoàimiệng vẫn là yếu ớt nói, "Sư phụ, ta có thể chịu khổ!"
"Quên đi, ngươikhông đi cũng được!" Có lẽ sư phụ buồn bực ta không có tác phong, thật bấtđắc dĩ nói. Trong lòng ta vui vẻ, xoay người trở lại bên cạnh Tử Tô chuẩn bịnhìn theo bọn họ rời đi, kết quả Tử Tô nàng ta nói thầm bên tai ta, "NếuThần Quân đại nhân đi rồi, long thái tử của Đông Hải kia bắt ngươi đi thì làmsao bây giờ?"
Ta lập tức sợ ngây người!
Chẳng lẽ là gần đây cuộcsống rất an nhàn, khiến cho ta thế nhưng quên đi cái chuyện như vậy!Trời ơi! Sưphụ bọn họ còn chưa đi xa, ta nhảy một cái đi ra ngoài giống như tên bắn,"Sư phụ!"
Ta quýnh lên, cuống quítôm thắt lưng sư phụ đại nhân, "Sư phụ người đừng đi, ngươi đi rồi ta làmsao bây giờ?"
Nước mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167607/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.