Sư phụ nói bây giờ thầnphật đều được điều động tìm kiếm mấy yêu ma kia, thiếu một mình người cũngkhông sao, đã đến thế gian, thì cùng ta đi dạo.
Hiện tại đối đầu với kẻđịch mạnh, người lại có tâm trạng nhàn rỗi, nhưng thực ra ta có chút lo lắng.Ta đem lo âu của ta nói cho người nghe, lông mi người khẽ chớp, không xemra gì mà nói: "Chỉ là một yêu ma, không đáng nhắcđến."
"Vậy Trục Nguyệtthái tử bọn họ?"
"Mệnh do trời định,gieo gió ắt gặt bão." Sau một lúc trầm ngâm thì sư phụ nói thế.
"Vậy..." Ta cònmuốn nói nữa, lại bị sư phụ dùng cây quạt vỗ nhẹ lên đầu một cái, "Nàngnhìn những thứ xung quanh xem, có cái nào hợp ý không?"
Ta liếc mắt một cái liềnnhìn thấy con diều kia, là cái đặc biệt cao nhất trên giá, rõ ràng dán thànhhình dạng của vua các loài chim —— hình dạng phượng hoàng, ta nhìn thì rấtthích, nhưng cũng biết trên người mình không có ngân lượng, chỉ có thể thathiết mong chờ mà nhìn sư phụ.
"Ta muốn cáikia." Ta chỉ vào con diều màu đỏ kia nói.
Sư phụ hơi hơi nâng mímắt, mặt không biểu cảm gì mà chỉ nói ra hai chữ, "Thực xấu."
Ta nhớ tới lúc trước trêntiên đảo của Chu Liên thượng thần, người hóa thành bản thể bay lượn trên khôngtrung, lúc đó bầu trời lấp lánh giống như có ánh sáng của những hạt cát vàng,màu vàng chói mắt cùng với màu đỏ lộng lẫy, khiến cho áng mây ráng chiều ngũsắc nơi chân trời cũng ảm đạm phai màu, mà con diều trên thế gian này, mặc dùbay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167528/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.