Phía dưới chạy loạn lên,đế vương trung niên kia làm như không vui, thế nhưng bãi giá rời đi. Một đám oanhoanh yến yến bên cạnh cũng đi theo, duy chỉ có mấy cung nữ ở nơi đó cứu người.
Chẳng qua các nàng ôm cộtcũng không có để tâm gì, ngoại trừ tiểu cung nữ kia đừng ở bên ao nhìn mà khóclóc, những người còn lại đều có vẻ đạm mạc, nhìn thấy vậy ta rất căm tức, liềnbấm tay niệm thần chú thi pháp, làm cho nước sâu trong ao hạ dần. Những ngườixung quanh trợn mắt há hốc mồm, Thục Hoa nương nương đạp nước trong ao thì tựmình đứng lên, toàn thân nàng ta ướt đẫm, chậm rãi trèo lên bờ, tuy rằng bướcchân lảo đảo lại đứng thẳng lưng, tiểu cung nữ lúc trước khóc thúc thít thì đưatay giúp đỡ nàng ta, lại bị nàng ta lấy tay phất ra, sắc mặt của nàng ta táinhợt, trên môi không có một tia huyết sắc, làn tóc bị nước trong ao thấm ướt,còn kết thành từng lọn từng lọn ẩm ướt, giọt nước từ trên mặt, trên người nàngta nhỏ giọt xuống, bước trên con đường lát ngọc thạch uốn lượn mềm mại giốngnhư con giun mà bỏ đi.
"Thê tử của hoàng đếthảm như vậy?" Ta nghi hoặc nói.
"Là phi tử thất sủngmà thôi." Sư phụ thản nhiên nói.
"Vì sao lại thêlương như vậy?"
"Có nhân mới có quả,nàng đi hỏi Tư Mệnh tinh quân là được." Sắc mặt sư phụ không tốt, khôngmuốn thảo luận vấn đề này với ta, phất phất tay, ngăn cản ta hỏi nữa.
Dạo một vòng trong hoàngthành, ta cảm thấy thật là nhàm chán, còn không cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167526/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.