Tia sét đánh thẳng vào hư không. Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh từ trong hư không truyền tới. Vương Lâm từng bước đi ra. Thân thể hắn bất động như hư ảnh dưới chân liền nhoáng lên một cái. Con rối tiên vệ từ cái bóng của Vương Lâm lao ra trước người Vương Lâm. Chưởng Tâm Lôi liền lập tức tan nát.
Đồng thời, thân thể tiên vệ chỉ trong nháy mắt liền tiến tới trước người lão tổ Nhiễm gia, nhẹ nhàng huých một cái. Lảo liền phun một ngụm máu tươi, thân thể như lưu tinh lui lại phía sau. Trong lúc lui lại, người này lại phun thêm một búng máu nữa, sắc mặt trở nên tái nhợt, vội vàng lấy từ trong túi trữ vật ra một nắm lớn đan dược nuốt vào.
Tất cả đều xảy ra trong nháy mắt, nhanh đến mức lão tổ Nhiễm gia giờ phút này trong lòng trừ ngạc nhiên ra, còn có một cỗ sợ hãi thật sâu.
- Ngươi này rốt cuộc tu vi thế nào, thật sự đáng sợ ! Vừa rồi hắn không có sát tâm, nếu không chỉ một đòn kia ta chắc chắn phải chết. Tu vi người này chẳng lẽ là Vấn Đỉnh hậu kỳ đại viên mãn sao?
Lão già hít sâu một hơi lạnh.
Cái bóng Tiên vệ co rụt lại biến mất phía sau Vương Lâm, hắn lạnh lùng liếc mắt nhìn lão tổ Nhiễm gia một cái, bình thản nói :
- Chỉ bằng ngươi, đã muốn cuốn Hứa mỗ vào trong chuyện bốn năm trước?
Lão già chấn động tâm thần, trầm mặc hồi lâu cắn răng nói :
- Đạo hữu, việc này Nhiễm mỗ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021239/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.