Trong lúc suy tư, Vương Lâm than nhẹ bước vào phía bắc thành. Hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy một người tuổi trẻ khoanh chân ngồi trên một tảng đá, trên mặt lộ ra một tia mỉm cười.
- Người con gái này, lòng dạ rất thiện lương. Tu sĩ như vậy ở Tu chân giới không có nhiều !
Người kia giống như biết được, mở mắt ra. Sau khi nhìn thấy Vương Lâm lập tức ngẩn ra, tiếp theo ngạc nhiên vui mừng nói :
- Ngươi… Ngươi không phải là bị người bắt đi rồi sao?
Vương Lâm mỉm cười nói :
- Hỏi ta một chuyện rồi để cho ta đi.
Người tuổi trẻ nghi hoặc liếc mắt nhìn Vương Lâm, không có tiếp tục hỏi nữa. Mỗi người đều tự có bí mật, nếu đối phương không muốn nói có hỏi cũng vô dụng.
- Ngươi vẫn nên dùng nhiều thời gian tu luyện, ta nhìn tu vi của ngươi so với lúc mới tới đây thì không có gì thay đổi. Ta lần đước đã nói với ngươi, ngươi nên nhớ kỹ.
Ngươi tuổi trẻ chăm chú nhìn Vương Lâm, lại nói :
- Cần cù bù thông minh !
Vương Lâm nhe răng cười gật đầu :
- Ngươi cũng thế, cố gắng tu luyện tranh thủ có thể sớm ngày đạt tới Hóa Thần.
- Hóa Thần… Vương Lâm khẽ mỉm cười, lúc này mặt trời ở phía sau hắn, ánh mặt trời dừng ở trên người hắn. Nụ cười này dường như cũng nhiễm một ít ánh mặt trời.
- Giữ nguyên tâm cảnh của ngươi hiện giờ, ngươi có thể đạt tới Hóa Thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nghich/2021237/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.