Sài Gòn, những cơn mưa chớm hạ, đến rất nhanh và đi cũng vội vàng, hệt như những giấc mơ thoáng qua, không đầu không cuối.
Bên khung cửa sổ, một người con gái đang đứng đó, ngắm những bông mưa rơi xuống rồi nhoè đi qua lăng kính.
Mái hiên tí tách tiếng mưa, rả rích không ngừng, xen qua từng kẽ lá, từng ngóc ngách của cái thành phố bình thường đã quá nhộn nhịp và sôi động này, tựa như một khúc nhạc buồn miên man vô tận.
Duy chỉ có mưa Sài Gòn cứ như nấp mình trong chăn, tuyệt nhiên ngoan như một chú miu đang nằm lim dim đôi mắt. Con người ta cũng có dịp trải lòng, tìm về những miền kí ức xa xôi..
Bên trong canh phòng trống trải, bản tình ca 'Kiss the rain' vang vọng, khiến tâm tình càng thêm não nề.
Mưa đôi khi giúp tâm hồn trở nên dễ chịu, nhẹ nhàng hơn, bởi những nỗi đau, nhớ nhung, giận hờn như được mưa cuốn trôi đi hết. Bởi vì sau cơn mưa trời lại sáng, nỗi đau rồi sẽ qua đi, lỗi lầm rồi sẽ được thứ tha.
Cuộc sống này vẫn còn tươi đẹp lắm. Là bởi vì sau khi mưa trời sẽ trong hơn, sẽ mát hơn, nên ta cũng sẽ trân trọng những giây phút ở hiện tại hơn.
Có đôi lúc nào đấy, sau một ngày mưa, người ta vẫn cảm nhận được những dư vị còn sót lại của đất trời. Một mùi hương thoang thoảng, lướt qua ta như dấu ấn của một người bạn đã bao lần gặp gỡ, nay còn đọng lại, vương lại trong ký ức..
Sau cơn mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mot-buoc-chinh-la-hanh-phuc/2620246/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.