Tại núi Ngũ Đài hôm ấy, một trận nội chiến đã nổ ra. Mặc dù nó đã không kéo quá dài, kết cục cũng chẳng ai thương vong, nhưng mối quan hệ thì... sứt mẻ cả rồi.
Hôm ấy, Lăng Thanh Trúc đã đoạn tuyệt quan hệ cùng Thiên Kiếm Môn, công bố với thiên hạ rằng Trúc Kiếm Phong của nàng từ đây về sau sẽ chỉ là Trúc Kiếm Phong, sẽ không liên hệ gì với Thiên Kiếm Môn nữa.
Gắn bó mà làm gì kia chứ?
Thiên hạ chính giáo hôm nay đã khác quá xa so với những gì nàng từng tin tưởng, từng kỳ vọng rồi. Hành vi, cách làm của bọn họ, Lăng Thanh Trúc nàng không làm sao chấp nhận được.
Thử nghĩ, nếu Lăng Thanh Trúc nàng vẫn tiếp tục đứng trong hàng ngũ "thiên hạ chính giáo" kia, như vậy, nàng chẳng phải sẽ hổ thẹn lắm ư?
Lăng Ngọc Yến chết rồi. Nghĩa muội của nàng chết rồi. Đồ nhi của nàng thì cũng đã...
"Tiểu Ngư Nhi, xin lỗi...".
Trên đỉnh cô phong, tại mỏm đá cheo leo quen thuộc thuở nào, Lăng Thanh Trúc đứng nhìn màn đêm sâu thẳm, thều thào buông tiếng.
Bây giờ, nàng đang hồi tưởng, và tự trách. Về chuyện đã xảy ra của hơn mười năm trước...
Thuở ấy Lăng Thanh Trúc nàng đã rất hoài nghi, không cách nào hiểu được. Nàng không biết tại sao một người tính tình trung hậu, vốn dĩ thiện lương như Lăng Tiểu Ngư lại bỗng nhiên ra tay sát hại đồng môn, lại bỗng nhiên cúi đầu thừa nhận bản thân có quan hệ cùng giới tà đạo, để rồi phải bước lên Hình Đài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049046/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.